Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Robert cùng Hạ Tử Du ngồi ở ngoài cửa phòng bệnh chờ cả đêm.
Còn Đàm Dịch Khiêm thì luôn túc trực đi theo viện trưởng để hỏi thăm bệnhtình của Liễu Nhiên, nhưng hình như cảm xúc của Đàm Dịch Khiêm không tốt lắm, Robert cùng Hạ Tử Du mặc dù ở cách xa phòng làm việc của việntrưởng hơn 10m, nhưng lúc nửa đêm bọn họ vẫn có thể nghe thấy tiếng ĐàmDịch Khiêm gầm thét đến mất hết lý trí, thanh âm cảnh cáo bác sĩ, rõràng 24 giờ sắp tới này đối với mọi người mà nói đó chính là sự dàyvò....
Cả đêm Hạ Tử Du không chợp mắt, ánh mắt cô thẳng tắp nhìnchăm chú vào cửa sổ thủy tinh phòng bệnh, một cái chớp mắt cũng khôngrời khỏi Liễu Nhiên đang mất đi ý thức nằm trên giường bệnh.
Gầnđến giai đoạn nguy hiểm qua 24 giờ, bác sĩ phẫu thuật cả đêm chờ đợi ởbên giường Liễu Nhiên cuối cùng cũng bước ra khỏi phòng giãi phẩu.
Ngay lúc này Đàm Dịch Khiêm cùng viện trưởng điều trị Leukemia cho Liễu Nhiên cũng bước ra khỏi phòng làm việc.
Bác sĩ phẫu thuật lập tức đi tới chỗ Đàm Dịch Khiêm và viện trưởng.
Robert cùng Hạ Tử Du vội vàng bước đến, khẩn trương chờ đợi bác sĩ thông báo kết quả.
Bác sĩ phẫu thuật gật nhẹ đầu với viện trưởng trước, sau đó nhìn Đàm DịchKhiêm nói: “Tổng giám đốc Đàm, rất may mắn, đứa nhỏ đang trong quátrình hạ sốt, mặc dù chờ đợi trải qua giai đoạn này quá mức khó khănnhưng ít ra có thể chứng minh tình hình trước mắt của đứa nhỏ đã cóchuyển biến tốt...."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488516/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.