Sau khi nghe lời nói của bác sĩ, chị Dư sững sờ hồi lâu, sau phản khi phảnứng lại, chị Dư đến khách sạn Tứ Quý bằng tốc độ nhanh nhất có thể.
Gõ cửa, được cho phép, Chị Dư lo lắng đi vào phòng 1618.
Trong phòng, Đàm Dịch Khiêm đang trao đổi chuyện trên tòa với luật sư tưAston, sau khi nhìn thấy vẻ mặt u sầu của chị Dư, Đàm Dịch Khiêm tạmngừng nói chuyện với Aston.
Đàm Dịch Khiêm dựa vào ghế sa lon, nhìn chị Dư, lạnh nhạt hỏi, "Chuyện gì?"
Chị Dư do dự đáp lại, "Cô chủ...... quyết định xế chiều hôm nay sẽ phá thai!"
Đàm Dịch Khiêm quay đầu sang bên cạnh, im lặng suy tư trong chốc lát, cuốicùng Đàm Dịch Khiêm lạnh nhạt mở miệng, "Tùy cô ấy đi!"
Không aicó thể hiểu được nỗi đau trong lòng Đàm Dịch Khiêm lúc này, đó là đauđớn càng muốn ngăn chặn lại càng lan tràn khắp tứ chi.
Chị Dưnhìn thấy đáy mắt Đàm Dịch Khiêm lóe lên vẻ ảm đạm rồi biến mất, bựcmình nói: "Xem ra lần này cô chủ quyết tâm không muốn có liên hệ gì vớingài nữa rồi......Hết thảy đều phải trách tên Kim Trạch Húc đó, hôm naycô chủ trở thành như vậy nhất định là do Kim Trạch Húc giật giây!"
Đàm Dịch Khiêm nhìn ra xa,nói lạnh lùng, "Kim Trạch Húc đang chăm sóc cô ấy?"
Chị Dư gật đầu, "Tổng giám đốc, tới bây giờ chuyện giữa ngài và cô chủ đãkhông thể cứu vãn được nữa tôi mới dám nói. Hôm ngài lệnh cho tôi đi tìm cô chủ, tôi đã thấy cô chủ và Kim Trạch Húc ở cùng một căn nhà, mặccùng loại áo ngủ, Kim Trạch Húc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488461/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.