Đàm Dịch Khiêm gọi vậy khiến Dư nhất thời nghi ngờ.
Cô Hạsẽ là "Nữ Chủ Nhân" ở đây, nghĩa là sao?
Chị Dư vốn định mạo hiểm lên tiếng hỏi ông chủ của cô, thế nhưng anh đã rời khỏi phòng sách.
Chị Dư suy nghĩ trong phòng sách nửa ngày, đang mơ màng ý thức được gì đó thì Hạ Tử Du bước vào phòng sách.
Hạ Tử Du gõ cửa phòng sách, mỉm cười gọi, "Chị Dư!"
Hạ Tử Du đúng là có thể giải trừ nghi ngờ của chị Dư trong nháy mắt, chịDư chạy vội tới bên Hạ Tử Du, lo lắng hỏi, "Cô Hạ, vừa rồi tổng giám đốc nói rằng cô là ‘Nữ Chủ Nhân’, có phải có nghĩa là cô và tổng giámđốc......" Mặc dù trong lòng chị Dư chờ đợi kết quả như vậy, nhưng không dám suy đoán bừa bãi.
Hạ Tử Du giấu diếm, mỉm cười, bình tĩnh trả lời, "Dạ, tôi và anh ấy đã đăng kí tại Las Vegas."
Chị Dư kinh ngạc trợn trừng hai mắt, không dám tin, "Có thật không?"
Hạ Tử Du khẽ cười, gật đầu, "Dạ."
Chị Dư ôm lấy Hạ Tử Dunhư thể một đứa nhỏ kích động, bắt đầu hưng phấn đếnnói năng lộn xộn, "Cô Hạ, chúc mừng cô và tổng giám đốc cuối cùng đã tới với nhau...... Không, không, bây giờ tôi nên gọi cô là ‘Bà chủ tổnggiám đốc’ rồi......"
Hạ Tử Du nhìn Chị Dư cười chân thành, nói lời cảm kích, "Chị Dư, cám ơn chị đã luôn giúp đỡ tôi."
Chị Dư vui mừng nói, "Tôi nào có giúp cô được gì đâu, cô và Tổng giám đốccó thể tới với nhau là bởi vì hai người vốn là có tình......Nhưng tôithật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488447/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.