Trong lúc Đường Hân đang than thở khóc lóc van xin Đàm Dịch Khiêm tha thứ thì ông bà Hạ đột nhiên xuất hiện trước mặt Đàm Dịch Khiêm.
Bà Hạ bị chồng dắt đến, nói giọng thỉnh cầu “Dịch Khiêm, hãy cho Tiểu Hân một cơ hội.”
Đường Hân từ từ buông Đàm Dịch Khiêm ra, cúi đầu đứng tại chỗ, nước mắt vẫn rơi lã chã.
Bà Hạ rời khỏi Đường Hân, nói với Đàm Dịch Khiêm đầy áy náy. “Tiểu Hâncũng nói hết mọi chuyện với bác… Con bé nói dối cháu nhiều như vậy làkhông đúng, nhưng nó đã biết sai rồi, bác tin là sau này Tiểu Hân sẽthay đổi.” Mặc dù biết Đường Hân làm như vậy với Hạ Tử Du, nhưng dù saocũng không gây tổn thương cho Hạ Tử Du, bà Hạ đành lựa chọn cách baodung.
Ông Hạ cũng nhỏ giọng khẩn cầu “Dịch Khiêm, cháu cũng biếttừ nhỏ Tiểu Hânđã là một đứa bé ngoan, nếu không phải lang thang ở Mỹnhiều năm như vậy, nó cũng sẽ không làm những chuyện sai trái đó… Điềunày cũng do hai bác, nếu ban đầu điều tra cẩn thận hơn, thì đã khôngnhận nhầm con gái, khiến Tiểu Hânphải chịu khổ ở Mỹ như vậy…”
Đường Hân khổ sở đến trước mặt Đàm Dịch Khiêm, trong lòng vô cùng sợ hãi chờ câu trả lời của Đàm Dịch Khiêm.
………………
Đêm đến, Hạ Tử Du lại mất ngủ về chuyện việc làm.
Công việc tìm được ở chợ việc làm nhất định phải bỏ, dù sao vú Lưu có để côlàm việc ở nhà họ Hạ sẽ chỉ khiến tất cả thêm lúng túng… Cho nên chắc là phải tìm việc khác.
Nhưng mà, kể cả cô có tìm được việc khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488435/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.