Hôm sau.
Ánh mặt trời sáng sớm dịu dàng xuyên thấu qua rèm cửa sổ màu lam nhạt,chiếu xuống một đôi nam nữ đang ôm nhau ngủ trong phòng....
Docảm giác ánh sáng nóng rực mà Hạ Tử Du từ từ mở mắt ra, nhưng trong giây phúc mở mắt đó, một khuôn mặt đàn ông vô cùng điển trai lại không hềbáo động trước lọt vào tầm mắt của cô.
"A...." Hạ Tử Du khôngkiềm được phát ra một tiếng hô kinh ngạc, nhìn Đàm Dịch Khiêm gần tronggang tấc, trong đầu cô lơ đãng thoáng qua tất cả hình ảnh đã diễn ra đêm qua.
Tối hôm qua, anh không quan tâm cô hết lời cầu xin, áp côtrên tường.... Cô thậm chí không cô mất đi tri giác từ bao giờ, càngkhông biết anh ôm cô trở lại trên giường từ lúc nào.
Thật là ghê tởm!!
Trong lòng phiền não làm cho cô về với thực tế, tận đáy lòng cô chửi rủa anhta vô số lần, cũng trong lúc vô tình lại chú ý đến vẻ mặt vô tội khi ngủ say như trẻ con của anh ta.
Nếu như nói trước đây chưa từng nhìn thẳng vào anh, thì lần này cô đã hoàn toàn thấy rõ ngũ quan của anh.
Lúc này anh ta tuấn tú rung động hơn khi nhìn anh ở khoảng cách xa, nếu như anh ta không xuất hiện chân thật trước mặt cô, cô quả thật không thểtin được trên thế giới này lại có một người đàn ông có khuôn mặt hoàn mỹ như thế. Hơn nữa, càng nhìn anh cô lại càng cảm thấy giữa họ có cảmgiác quen thuộc khó hiểu, như thể anh có ma lực mê hoặc vô hình, dần dần hấp dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-quai-quai-bang/1488354/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.