Phòng điều hành khách sạn Hoa Dương.
Tất cả nhân viên từ cấp thấp đến cấp cao đều được triệu tập đến đông đủ.
Trác Phi Vũ không nói không rằng ám chỉ cho người bên cạnh lấy ra chiếc nhẫn mà Mã Huệ Linh kêu mất đặt lên bàn.
Chị ta lập tức nhận ra là đồ của mình liền bước ra nhận lấy cùng những lời nịnh hót.
"Trác tổng anh minh, cảm ơn ngài đã lấy lại công đạo cho Huệ Linh. Nếu đã tìm được rồi, Huệ Linh mong là ngài sẽ đưa những kẻ đầu trộm đuôi cướp đó ra trước pháp luật để họ xử lý."
"Hoa Dương là khách sạn tiếng tăm nhất nhì trong nước, tuyệt đối không thể để những thành phần đó tồn tại ở đây được."
Lý Huân ghét bỏ lên tiếng. "Đúng rồi. Quản lý Mã yên tâm, sẽ rất nhanh thôi"
Trác Phi Vũ cũng không để chị ta đợi lâu, lập vào thẳng vấn đề. "Tôi nghĩ cô đã biết ai là thủ phạm rồi. Không cần úp mở, cứ nói thẳng đi"
Chị ta liền được nước lấn tới. "Ngoài con hồ ly tinh An Tịch Vy ra còn có thể là ai. Ngài không biết đâu, nó không chỉ mang vận xui, suýt chút hại chết ngài. Mà nó còn gạ gẫm giám đốc Trần. Không chỉ tôi và ai cũng trông thấy"
Trần Anh Minh hốt hoảng bước qua tát cho ả ta một cái. "Con ả điên kia, mày nói điên khùng gì vậy hả?"
Ả ta giật mình ôm lấy gương mặt đang đau rát. "Ông không làm thì sợ gì ai biết. Cái thứ thiếu thốn như nó không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-co-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3615750/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.