Hai người này hôm nay bị làm sao vậy? Cô biết rõ Trác Phi Vũ không thích mẹ con Trác Chí Nam, nên trước giờ cô luôn giữ khoảng cách với họ. Còn những lần trước đó vốn chỉ là trùng hợp.
“Tôi biết rồi. Cảm ơn anh đã nhắc nhở.” Nói rồi, cô do dự bước qua ngồi cạnh anh.
“Em có pha trà giải rượu cho anh. Anh uống đi cho mau khỏe.”
Cô vừa đứng dậy đã bị anh níu lại.
“Tịch Vy! Em không có gì muốn nói với anh sao?”
Cô rũ mắt. “Không… Hức…”
Còn chưa nói hết, Trác Phi Vũ đã ghì cô xuống, ngã rạp trên người anh.
Bốn mắt nhìn nhau khiến cô không ngừng bối rối. Đang định chống tay ngồi dậy, anh đã xoay người, nằm gọn trên người cô.
“Anh say rồi.”
“Đúng, anh say rồi.”
Cô khẽ nuốt nước bọt, vừa chống tay giữ ra khoảng cách, hai tay cô liền bị anh cố định trên đỉnh đầu.
An Tịch Vy còn chưa kịp biểu tình, môi anh đã áp lấy môi cô, đầu lưỡi ngang ngược không ngừng khuấy động trong khoan miệng cô, tạo ra những âm thanh đầy ái muội. Không hiểu sao, lúc này cô lại không muốn tránh anh, có phải vì cô đã quá nhớ anh rồi.
Anh không dừng lại, mà di chuyển xuống hõm cổ cô khiến cô bừng tỉnh.
“Đừng mà. Trác Phi Vũ. Bỏ em ra.”
Anh chẳng quan tâm cô nói gì, lần nữa gặm cắn lấy môi cô, một nụ hôn cuồng nhiệt chứa đầy sự chiếm hữu.
"Anh đừng như vậy mà. Bỏ em ra. Chúng ta sắp ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-co-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3541964/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.