Biết An Tịch Vy không uống được rượu, bọn họ liền gọi nhân viên phục vụ mang tới cốc nước mát đưa cho cô. Tất nhiên, cốc nước đã được người khác đánh tráo. Lúc này kẻ biên soạn chỉ việc ngồi không xem kịch.
An Tịch Vy nhận cốc nước mát từ tay nhân viên, vừa uống vài ngụm cô đã thấy trong người ngột ngạt bức rức.
“Phu nhân, cô không khỏe chỗ nào sao?”
“Không có. Tôi muốn đi vệ sinh một lát. Xin phép mọi người.”
“Phu nhân đi thong thả.”
“Sao nóng vậy chứ?”
Cô lầm bầm, đến nhà vệ sinh, định rửa mặt cho mát một chút, nhưng còn chưa đến đã bất ngờ bị ai đó áp chế, kéo đi.
Trác Phi Vũ vừa đi xuống đã không thấy An Tịch Vy đâu nữa. Anh nhíu mày nhìn tới nhìn lui, tay thì ấn gọi. Từng hồi chuông vang lên lại kết thúc.
Trong lòng anh lúc này dường như có một linh cảm không tốt, anh liền gọi cho trợ lý.
“Mở toàn bộ camera. Trong thời gian ngắn nhất, buộc phải tìm được phu nhân cho tôi.”
Nhận được tin, họ liền âm thầm điều động nhân lực đi tìm.
Theo thiết bị định vị trên điện thoại, anh liền tìm được túi xách của cô ở dãy hành lang nhà vệ sinh.
Lúc này ở kho chứa tài liệu.
An Tịch Vy không ngừng bức rức vì thuốc đã phát tác. Cô không biết ai đã nhốt mình ở đây, cô muốn thoát khỏi nơi này nhưng sức lực cô hoàn toàn không đủ. Cái cảm giác này không khác gì hôm ở khách sạn.
“Nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-co-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3514469/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.