Trác Phi Vũ đứng ngoài cửa chờ, mà lòng cứ thấp thỏm lo âu. Cô ở trong nhà vệ sinh đã hơn nửa tiếng rồi vẫn không động tĩnh gì. “Tịch Vy, em…”
Cô ngẩn người bước ra, gương mặt trắng bệch không chút thần sắc.
“Sao rồi?”
Cô do dự đưa que lên cho anh xem.
“…” Hai vạch màu hồng? “Em thật sự…”
Cả hai ngồi thẫn thờ một hồi lâu.
An Tịch Vy nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy không đúng. “Có thể là do que có vấn đề. Vì nếu có thì bác sĩ đã nói rồi.”
“Nếu kết quả là đúng. Thì sao?” Anh nâng mắt nhìn cô tâm trạng lại có phần phức tạp.
Cô bẽn lẽn nhìn chiếc que thử thai hiện rõ hai vạch màu hồng trên tay anh, rồi lẳng lặng lắc đầu. “Em cũng không biết.”
Để chính xác, anh quyết định đưa cô đưa đến một chuyên khoa sản, lớn nhất nhì thành phố để kiểm tra, xem bệnh viện tư mà Lâm Lợi Lợi đưa cô đến có vấn đề hay que có vấn đề.
Rất nhanh, cô nhân viên y tế đã mang kết quả ra.
“Chúc mừng hai vị! Túi thai đã được hơn bốn tuần. Chúng tôi có gửi kèm lịch khám định kỳ, bản hướng dẫn cách ăn uống và sinh hoạt hằng ngày, để thai nhi được phát triển tốt nhất.”
“Còn về chịu chứng mà mẹ thường gặp phải thời gian qua, có thể là do dấu hiệu mang thai sớm. Theo từng thai kỳ thì các chịu chứng đó sẽ dần thay đổi, hoặc sẽ biến mất.”
“Cảm ơn!” Anh nhận lấy từ tay cô nhân viên y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-co-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3486468/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.