“Điều tra thế nào rồi?” Anh nhàn nhạt lên tiếng khiến cả hai người họ giật bắn mình như trên trời rơi xuống.
Cả hai nhìn nhau một lúc mới đoán được vấn đề.
“Ý boss là hợp đồng hay là…” Hạ Trúc Cẩm xét nét từng chữ qua sắc thái trên gương mặt anh.
“Không phải hợp đồng.”
Tiêu Vĩ Văn liền nhanh miệng đáp lời. “Vâng! Thám tử vẫn đang điều tra, chắc khoảng hai ba ngày nữa sẽ có thông tin chi tiết ngài cần.”
Không nói thêm gì anh đi thẳng một mạch ra ngoài.
Cả hai nhún vai nhìn nhau, nhanh chân trở lại với công việc của mình.
***
Ngồi trước bàn ăn, là một bầu không khí vô cùng căng thẳng, nhưng dường như chỉ với An Tịch Vy. Cô thật sự không biết chuyện gì đang xảy ra với mình.
Trác lão từ nhà vệ sinh đi ra với nụ cười niềm nở.
“Chị thông gia, đợi thêm chút nữa nhé! Cháu trai nhà tôi chắc đang trên đường tới.”
Nghe vậy An Tịch Vy liền tìm cớ ra ngoài đón anh để hỏi rõ một số chuyện. Tuy không biết vì sao ông đột ngột thay đổi thái độ, nhưng một điều cô dám chắc chắn là có liên quan tới anh. Nhưng trông ngóng mãi vẫn chưa thấy người đâu, cô đành phải trở vào.
Nhìn Trác lão cùng bà ngoại nói cười mà tâm trạng cô càng lúc càng phức tạp. Nhưng ngoài Trác Phi Vũ ra, thì làm gì còn ai có thể giải đáp được gút mắc trong lòng cô lúc này. Đang suy nghĩ thất thần, thì âm thanh quen thuộc cũng truyền đến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-co-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3456877/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.