Từ khung cửa sổ xe buýt. An Tịch Vy mỉm cười khi có thể nhìn thấy khung cảnh xung quanh và cả cuộc sống nhộn nhịp đầu tuần của mọi người.
“Đại học Viễn Hoa. Các bạn sinh viên chuẩn bị xuống xe. Vì phía trước không có trạm nên xe dừng ở đây thôi.” Bác tài truyền giọng lại phía sau.
Xe vừa đổ lại mọi người liền tranh nhau đổ xuống, riêng An Tịch Vy chỉ nép ở một góc chờ đến khi thưa người cô mới dám nhấc chiếc vali bước theo sau.
Cô ngẩng mặt nhìn phía đằng xa, cô thật sự phấn khích khi nhìn thấy dòng chữ “Đại Học Viễn Hoa” trên tấm bảng lớn.
Sau khi làm xong thủ tục đăng ký. An Tịch Vy nhanh chóng được trường sắp xếp phòng.
Một tuần yên ổn trôi qua.
An Tịch Vy tranh thủ sau mỗi buổi học, cô đều đến quán ăn gần trường làm thời vụ, bưng bê, rửa bát kiếm thêm chút tiền. Tuy hiện tại chưa nghe trường báo học phí, nhưng cô vẫn phải chuẩn bị trước.
Hôm nay chỉ có một tiết kiểm tra, nên cô liền tranh thủ về phòng cất tập sách để đến quán làm sớm.
Công việc không khác mọi ngày, An Tịch Vy đang lau dọn bàn ghế, thì bỗng khựng lại khi nghe mấy cô bạn ngồi gần đó nhắc đến cái tên quen thuộc, còn chỉ chỉ trỏ trỏ vào màn hình điện thoại bàn tán chuyện gì đó.
“Nhỏ đó là cái thứ không biết liêm sỉ. Nói vậy thôi chứ Trác Phi Vũ làm sao mà cưới cô ta được.”
“Phải rồi, đã dám bò lên giường đàn ông thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-co-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3456868/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.