Xe lần nữa lăn bánh, rất nhanh đã dừng lại trước một khu nhà hàng kiểu truyền thống.
Cô không hỏi thêm gì chỉ yên lặng bước theo sau anh đến một dãy phòng vip.
Phía trước Dương Trung đã đứng chờ sẵn ở bên ngoài. Ông nhanh tay mở cửa, cúi mời.
Trác Phi Vũ bất ngờ dừng lại khiến An Tịch Vy đâm sầm vào lưng anh.
“A!” Cô xoa xoa trán biểu tình. Tự nhiên đang đi lại dừng...
Không nói không rằng, anh đã nắm lấy tay cô cùng bước vào trong.
Chân bước vội theo anh, cô bất giác nhìn xuống tay mình hai má ửng hồng.
Còn chưa kịp phản ứng anh đã ấn nhẹ đầu cô cúi xuống chào cùng anh.
“Ông nội!”
“...” An Tịch Vy vừa ngẩng đầu lên liền cúi gằm mặt xuống nép sát vào người anh, khi vô tình nhìn thấy vẻ mặt uy nghiêm của Trác lão.
Ông nhíu mày nhìn sang cô gái đứng cạnh anh. “Cháu giải thích sao về chuyện này?”
“Những gì cần nói cháu đều đã nói, không có gì để giải thích.”
"Che mắt dư luận có thể tạm chấp nhận, nhưng cháu có biết một khi chuyện lừa gạt truyền thông của cháu bị kẻ gian đào bới ra, thì sẽ có hậu quả nghiêm trọng thế nào không?"
"Biết!"
"..." An Tịch Vy cuống lên ghì tay anh, liền bị anh giữ lại.
"Thế cháu có biết cách làm thiếu suy nghĩ của mình. Chiếc ghế chủ tịch của cháu đang ngồi nhất định sẽ đổi chủ không?"
"Chuyện này cháu cũng biết."
"..." An Tịch Vy càng nghe càng sợ. Cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-co-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3456866/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.