Ánh nắng buổi sớm mai khẽ len lỏi qua rèm cửa sổ, rơi xuống sàn nhà.
Hạ Hiên nằm trong lòng Cố Thiển, da thịt cận kề, hô hấp nóng hổi, ấm áp vô cùng. Cậu phát hiện, dù đang bị vây giữa giấc ngủ say, nhưng tay hắn vẫn như có ý thức, gắt gao ôm trọn bờ mông cong dày thịt của cậu, ngón tay hãm sâu, tạo thành cả vết hằn ửng đỏ.
Đàn ông rất dễ động tình vào sáng sớm, ngay cả khi đã thác loạn cả một đêm, thì sáng hôm sau, hạ thân vẫn bừng bừng trỗi dậy, ngẩng đầu ưỡn ngực. Hạ Hiên sung sướng áp sát lại gần, đầu ngón tay chọc chọc trêu ghẹo lông mi Cố Thiển.
Cố Thiển không mở mắt, nhưng tứ chi vẫn cường thế siết trụ người trong lòng, thắt lưng đẩy về phía trước, bàn tay ôm mông thịt thuận thế xoa nắn vài cái, tựa như đang nghiêm phạt hành động nghịch ngợm của Hạ Hiên.
Hạ Hiên lén cười, nhìn gương mặt đẹp trai đầy hương vị đàn ông của Cố Thiển, trong lòng tràn ngập cảm giác thành tựu. Vừa nghĩ đến màn thiên lôi câu động địa hỏa đêm qua, mặt cậu bất giác nóng bừng lên. Cái cảm giác kích thích điên cuồng cả một đêm kia có vẻ chưa hoàn toàn triệt tiêu, nhất là khi Cố Thiển hung mãnh bắn thẳng vào trong cơ thể cậu, tựa như mọi ẩn tính đều đồng loạt mở khóa, cậu giống hệt một kẻ có bệnh, bị kích thích mà phát cuồng. Loại chuyện ấy càng làm càng nghiện, làm mãi cho đến khi Hạ Hiên không thể bắn được gì nữa, bắp đùi hoàn toàn mất cảm giác, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-ly-pitago/1329903/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.