Đã chạm đến điểm mấu chốt của người này rồi mà vẫn còn nhịn xuống được à?!
Tôi phục anh lắm đó, quả nhiên là đàn ông đích thực!!
Hạ Hiên nằm bẹp dí trên ghế sô pha, vừa bình ổn hơi thở vừa trợn trắng mắt tính toán, nếu nấu đồ ăn xong thì cậu còn giả bộ được gì nữa. Thế là cậu lập tức ngồi phắt dậy, làm nũng nói: “Anh rể, đau quá……”
“Giờ mới biết đau hả? Ban nãy còn muốn anh đánh mạnh hơn nữa cơ mà?” Cố Thiển đưa nước cho Hạ Hiên.
“Em nói vậy thôi, ai biết anh càng đánh càng mạnh chứ, chắc chắn sưng hết lên rồi”. Hạ Hiên khẩu thị tâm phi khiển trách, còn làm bộ oan ức tủi thân muốn chết.
Cố Thiển lắc đầu cười, thân thiết nhéo cằm Hạ Hiên: “Được rồi, là lỗi của anh. Lát nữa để anh xem nghiêm trọng đến đâu rồi sẽ bôi thuốc, rất nhanh sẽ hết đau”.
Yes!!
Hạ Hiên sung sướng âm thầm nhảy nhót trong lòng, phải tranh thủ cơ hội tiếp xúc thân mật này làm tới bến mới được. Cậu chớp mắt, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm Cố Thiển, lông mi dày khẽ rung rinh: “Anh rể, em có thể…..ở nhà anh tối nay không?”
Tuy giọng nói nghe có vẻ dè dặt, nhưng Hạ Hiên thề, bất kể Cố Thiển có đồng ý hay không, đêm nay cậu nhất định phải ngủ lại đây!
Cố Thiển nhộn nhạo nuốt nước miếng, sau đó mới chậm rãi mở miệng, “Được, nhưng phòng khách rất nhỏ, nếu em ngủ không quen, anh có thể qua phòng khách, còn em sang phòng anh”.
“Không cần, em ngủ đâu cũng được.” Mục đích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-ly-pitago/1329897/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.