Năm nay, bé con của Thịnh Trạch Thâm và Khúc Yến đã ba tuổi, bé là một cậu nhóc Omega dễ thương, năm nay vừa vào lớp mầm.
Cuối thu năm nay khá lạnh, buổi sáng nay trông Thịnh Trạch Thâm không được khỏe cho lắm, Khúc Yến ôm cậu vào lòng mà dỗ dành, lại đòi đưa cậu đi bệnh viện.
Thịnh Trạch Thâm lắc đầu, bảo hắn đưa Khúc Hy Ngôn đi nhà trẻ đi.
Hôm nay, bé không khóc lóc hay quậy phá gì, bé rất ngoan ngoãn, không ngừng dụi dụi vào lòng Thịnh Trạch Thâm.
"Ba ơi, ba bị làm sao vậy?" Bé thút thít hỏi.
Thịnh Trạch Thâm dỗ dành Khúc Hy Ngôn: "Ba không sao, bé con, con đi học với ba lớn đi."
Bé con lau nước mắt trên mặt, áp mặt mình vào mặt Thịnh Trạch Thâm: "Ba ơi, ba mau khỏe nha."
Thịnh Trạch Thâm mỉm cười, cậu xoa xoa đầu bé con.
Khúc Yến đứng bên cạnh nhìn cậu dỗ dành con mình, sắc mặt của hắn vô cùng khó coi, lông mày nhíu lại trông rất dữ tợn.
"Khúc Yến, mau đưa con đi học, sắp muộn rồi." Sắc mặt Thịnh Trạch Thâm tái nhợt, cậu đáng thương nhìn hắn.
Khúc Yến không nhiều lời nữa, cho dù có nói gì nữa thì hắn cũng không khuyên được Thịnh Trạch Thâm, cậu có quyết định của riêng mình.
Khúc Yến bế bé con lên: "Anh đưa con đến trường xong sẽ quay về."
Trước khi Thịnh Trạch Thâm kịp từ chối, Khúc Yến đã đi ra ngoài.
Thịnh Trạch Thâm lẩm bẩm trong lòng, cậu không phải trẻ con, cậu có thể tự chăm sóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-ly-nhip-tim-abo/3620792/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.