Chương trước
Chương sau
Gần đây Khúc Yến rất đau khổ, nói chính xác thì một tháng trước, Omega của hắn bắt đầu chiến tranh lạnh với hắn.

Cậu không cho hắn chạm vào mình, nói rằng mùi pheromone của hắn hôi, mặc dù đó chỉ là nói mớ thôi, nhưng điều này đã khiến Khúc Yến buồn bã.

Vợ hắn nói pheromone của hắn có mùi hôi, hắn còn có thể làm gì được đây!

Khúc Yến đờ đẫn ngồi trong văn phòng, nhìn Wechat của vợ mình mà thở dài, cả buổi sáng nay Thịnh Trạch Thâm không gửi tin nhắn cho hắn.

Khúc Yến không khỏi suy nghĩ, tại sao vợ mình lại còn bận rộn hơn cả chủ tịch là mình nữa vậy?

Áp suất không khí của công ty gần đây rất thấp, tất cả đều là do Khúc Yến, hắn cứ giống như quả bom nổ chậm vậy, mỗi khi nhân viên viết sai tài liệu hay văn kiện gì đó, nhẹ thì bắt người ta làm lại, nặng thì đuổi việc luôn người ta.

(truyện chỉ được đăng tại w@ttp@d: BBTiu4, những nơi khác đều là re-up!)

Mọi người nuốt nước bọt, cùng nhau nhìn Diệp Thành.

Diệp Thành là nhân viên cũ, lúc trước anh là trợ lý của ba Khúc Yến, còn bây giờ thì anh là trợ lý của Khúc Yến.

Anh thường được gọi là "mẹ già".

Diệp Thành chỉ có thể đứng dậy, cầm lấy văn kiện cần ký, hít sâu vài hơi rồi mới gõ cửa.

"Khúc tổng, tôi có thể vào không?"

"Vào đi."

Văn phòng có hơi lộn xộn, giấy tờ vương vãi khắp nơi, áo khoác bị ném trên ghế sofa, còn người ngồi trên ghế trông rất lạnh lùng.

Trợ lý Diệp sắp xếp lại tài liệu vương vãi trên mặt đất rồi mới nhìn Khúc Yến đang ngồi trên ghế.

Khúc Yến nhắm mắt lại, cả người toát ra vẻ lạnh lùng khó gần, khiến Diệp Thành đang đứng bên cạnh rùng mình một cái.

"Quan hệ của anh với bạn đời* thế nào rồi?" Khúc Yến hỏi.

*Ở đây tác giả dùng từ 伴侣: bầu bạn; bạn; đồng nghiệp; cộng sự; đối tác; bạn đồng hành; bạn đời (đôi khi dùng chỉ vợ chồng); đôi lứa; đôi bạn... 

Mặc dù Diệp Thành không hiểu tại sao Khúc Yến lại hỏi như vậy, nhưng Diệp Thành là một người rất thích khoe người thương, bé O nhà anh vừa đáng yêu lại vừa ấm áp, sao mà anh không khoe được chứ.

"Khúc tổng à, tôi là Beta, còn em ấy là Omega, chúng tôi lớn lên cùng nhau, nhưng bây giờ em ấy là vợ hợp pháp của tôi, chúng tôi đã kết hôn được sáu năm rồi." Nói đến đây, Diệp Thành nở một nụ cười tràn ngập hạnh phúc.

Nghe vậy, Khúc Yến có hơi ghen tị, năm nay hắn và bé cưng nhà hắn mới đi đến được năm thứ ba thôi! Chỉ bằng một nửa số năm của bọn họ! Dù sao hai người này cũng sắp tới "thất niên chi dương" rồi, chắc chắn sẽ xảy ra mâu thuẫn!!!

Nhưng hắn và omega của hắn vẫn chưa đến năm thứ bảy mà, bây giờ phải là thời kỳ yêu đương nồng nhiệt mới phải! Tại sao lại xảy ra chiến tranh lạnh rồi?

"Hai người thường cãi nhau thế nào?" Khúc Yến lại hỏi.

Diệp Thành sờ sờ đầu, "Chúng tôi không cãi nhau nhiều, Beta và Omega ở bên nhau không dễ dàng gì, tôi không nỡ cãi nhau với em ấy, dù có cãi nhau vì một chút chuyện vặt vãnh thì tôi vẫn không thể nào giận em ấy lâu được, em ấy chỉ cần cất tiếng gọi "anh ơi" thôi là tôi đã mềm nhũn rồi." Diệp Thành vừa nói vừa cười.

"Còn những lúc mà em ấy giận thì tôi hay mua bánh mà em ấy thích, rồi vài món ăn vặt mà bình thường tôi không cho em ấy ăn, tôi phải mua hết cái này cái kia mới dỗ được em ấy đó."

Khúc Yến nghiêm túc xem xét những cách này, đối với Thịnh Trạch Thâm mà nói thì những thứ này là vô dụng! Cậu không phải kiểu người như thế này, cậu muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, Khúc Yến không quản được.

"Còn cách nào khác không?" Khúc Yến cau mày suy nghĩ.

Lúc này Diệp Thành cuối cùng cũng hiểu ra tại sao hắn lại hỏi nhiều như vậy rồi, ra là cãi nhau với vợ.

Diệp Thành nghiêm túc khuyên nhủ ông chủ của mình, Thịnh Trạch Thâm là kiểu người hoàn toàn khác với bọn họ, nên chắc chắn sẽ rất khó dỗ.

Hèn chi cả tháng nay sếp của anh mặt lúc nào cũng lầm lầm lì lì, tính tình cũng tệ hơn hẳn.

Có lần, Diệp Thành đến nhà hắn, anh có liếc tìm xem bạn đời của Khúc Yến, nhưng lại không thấy người đâu.

Đến bây giờ anh vẫn không biết vợ của Khúc Yến trông như thế nào.

Cuộc hôn nhân của Khúc Yến chưa được công bố ra bên ngoài, nhưng đó cũng không phải là bí mật trong giới của bọn họ, hơn nữa Khúc Yến hiếm khi đưa bạn đời của mình đến bất kỳ sự kiện hay bữa tiệc nào cả, mọi người đều rất tò mò về người được Khúc Yến bao bọc kĩ càng như vậy.

Suy cho cùng thì việc Khúc Yến lấy vợ đã làm phá hỏng giấc mơ của nhiều cô gái.

"Tặng hoa, Omega thích những thứ đẹp đẽ, như hoa hồng,..." Diệp Thành chưa kịp nói xong là Khúc Yến đã ngắt lời anh.

"Em ấy bị dị ứng phấn hoa, nếu tặng hoa chắc sẽ giết em ấy mất."

Diệp Thành ngượng ngùng gãi gãi đầu, đột nhiên trong đầu anh nảy ra một ý tưởng, "Tặng túi, hoặc tặng luôn một cái thẻ, cái gì mà đắt tiền ấy." Dù sao sếp của anh cũng không phải là người thiếu tiền, tặng chút ít đó thì có sao.

"Em ấy sẽ ném mấy thứ đó vào mặt tôi đó, em ấy không thích chúng." Khúc Yến vỗ vỗ trán.

Diệp Thành gào khóc trong lòng, người này đúng là thật lạnh lùng, không giống Omega bình thường chút nào.

"Thôi bỏ đi, anh ra ngoài đi."

"Vâng." Diệp Thành nhẹ nhàng đóng cửa lại, "Tạm biệt, sếp này, anh nhớ ký mấy văn kiện kia đó, phải nghỉ ngơi một chút, qua vài ngày nữa là sẽ ổn thôi."

Ngay khi cánh cửa đóng lại, chỉ còn một mình hắn trong căn phòng rộng lớn này.

Khúc Yến chạm vào chiếc nhẫn trên ngón áp út bàn tay trái, ánh mắt của hắn vô cùng dịu dàng.

Kể từ khi kết hôn với Thịnh Trạch Thâm, chiếc nhẫn này chưa bao giờ rời khỏi tay hắn.

Khúc Yến quạu quọ gãi gãi đầu, sao Thịnh Trạch Thâm lại có thể bận rộn hơn cả hắn vậy, cho dù có bận đến mấy thì cậu cũng không thể không gửi tin nhắn cho hắn được.

Sau khi kết hôn, Khúc Yến trở thành người đàn ông mẫu mực của gia đình, hắn về nhà đúng giờ, thậm chí còn cai luôn cả thuốc, còn cố gắng uống ít rượu nhất có thể, khi hắn kể những chuyện này với mấy người bạn cũ thì bọn họ còn cười hắn.

Nói hắn chẳng khác gì một tên thê nô cả, vợ hắn còn to hơn cả ông trời, bảo gì nghe nấy.

Khúc Yến chỉ cười cười chứ không phản bác lại. Hắn là thê nô thì sao, bọn họ có vợ không?

Nhưng bây giờ, tình cảm đó đã dần phai nhạt...

Alpha rất tức giận, hắn sẽ uống rượu! Thứ Thịnh Trạch Thâm ghét nhất đó chính là mấy con ma men uống tới say mèm, vì thế hắn phải đi uống rượu!

Lúc trước Thịnh Trạch Thâm đã nghiêm túc nói chuyện này với Khúc Yến rằng: "Nếu sau này anh say rượu thì cứ ngủ ngoài đường, đừng về nhà, sau khi tỉnh rượu thì tính tiếp!"

Sau khi nghe Thịnh Trạch Thâm nói như vậy, từ đó về sau Khúc Yến không dám uống say nữa.

Đã hơn một tháng rồi hắn vẫn chưa được ngủ với vợ, thậm chí hắn còn không cảm nhận được pheromone ngọt ngào của Omega nhà mình nữa!

Cuộc sống này không thể tiếp tục được nữa, Alpha muốn nổi loạn! Hắn sẽ chiến đấu! Hắn muốn làm lành với vợ, không ai có thể ngăn cản hắn được!

Tất nhiên, phải đi uống rượu trước cái đã.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.