"Phương huynh! Ngươi là nói đi đâu vậy! Sao ta có thể sợ chết được kia chứ! " Nghe được lời của Hổ Huyền Phương nói, Ôn Địch là ngẩn đầu lên, mỉm cười đáp lại, chỉ là nhìn vào nụ cười của hắn rất là miễn cưỡng, ai cũng có thể nhận ra được là trong lòng của hắn đang lo lắng chuyện gì.
'Haiz..Cầu xin ông trời thương xót, Trận Bàn mà ta làm ra có thể vận chuyển ổn định! ' Ôn Địch thở dài một tiếng, sau đó trong lòng là âm thầm cầu nguyện.
Ba ngày trước đây khi mà Hổ Huyền Phương cầu cứu vị chủ nhân kia hắn là biết đến, hắn nhìn xuống dưới ngực của mình không phải chỉ là nhìn cho vui, mà là quan sát cái Trận Bàn nho nhỏ mà hắn đang đeo tại trước ngực.
Nó chính là hướng ra của Truyền Tống Trận Bàn mà hắn đã luyện chế cách đây không lâu.
Kể từ khi Diệp Tử Phàm muốn hắn làm một đôi di động Trận Bàn, hắn sau khi làm xong đưa một cái cho Diệp Tử Phàm, cái còn lại lúc nào hắn cũng là mang theo bên mình, cụ thể là làm cho nó nhỏ lại đến mức độ tối đa sau đó biến nó giống như một cái đồ trang sức lấy đeo tại trên cổ.
Hắn là hiểu được sự quan trọng của cái Trận Bàn này, đây chính là nơi mà Diệp Tử Phàm có thể xuất hiện để cứu mạng bọn họ trong thời điểm nguy cấp, là bùa hộ mệnh của bọn họ a.
Ba ngày trước cái mặt này Trận Bàn là sáng lên liên tục, hắn vui mừng nhảy cẫng lên vì nghĩ là vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-luyen-than-ma/3799990/chuong-733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.