Chương trước
Chương sau
Thực sự ra mà nói, Tuyết Mạn Thần bị sát, lại còn bị sát quá nhanh một chút, có phần nằm ngoài dự đoán của hắn, theo như hắn suy đoán, Tuyết Mạn Thần cho dù không có địch lại vị Diệp Tử Phàm kia, nhưng mà với vô số thủ đoạn cùng Không Gian Áo Nghĩa, hắn muốn rời đi cho dù là Tuyết Mạn Sát hay Tuyết Mạn Lâm cũng là không thể nào ngăn cản được, Diệp Tử Phàm cho dù có thực lực cao cường đến đâu, nếu như hắn không phải là Ngụy Thánh cường giả, là không thể nào ngăn cản được Tuyết Mạn Thần rời đi.

Có ai lại có thể tưởng tượng đến, Tuyết Mạn Thần ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, đã bị đối phương diệt sát, dù là tên Diệp Tử Phàm kia dùng là thủ đoạn gì, cũng là chứng minh thực lực của hắn rất khủng bố, không phải là đám Đạo Thể Ma Tôn như bọn họ có thể đối kháng.

"Trang Trưởng Lão! Theo ý của ngài, bây giờ chúng ta nên làm ra ứng đối như thế nào? " Tuyết Mạn Lam nhìn thấy tất cả mọi người đã bình tĩnh trở lại, liền lên tiếng hỏi Tuyết Mạn Trang.

Nói ra thì cũng thật sự xấu hổ, vài giờ trước khi Tuyết Mạn Thần đi tìm Diệp Tử Phàm kia tính sổ, hắn tuy không lên tiếng, nhưng mà trong lòng là ủng hộ quyết định của Tuyết Mạn Thần.

Theo như hắn nghĩ, tên Diệp Tử Phàm kia cho dù thực lực có cao đến đâu, cũng chỉ là một tên Nhân Tộc hèn mọn, nơi đây lại là Ma Tộc Lãnh Vực, hắn cho dù có Thánh Thể Chí Tôn đi chăng nữa, cùng lắm cũng chỉ sánh ngang với lại Vân Quang Chí Tôn hai trăm ức năm về trước, sẽ là không gây ra được sóng gió gì, cho nên hắn là người ủng hộ ý kiến của Tuyết Mạn Thần.

Chỉ là bây giờ sự thật lại chứng minh, là hắn sai, rất nhiều người tại đây ủng hộ Tuyết Mạn Thần đều sai, tên Diệp Tử Phàm kia thực lực còn khủng bố hơn Vân Quang Chí Tôn năm xưa nhiều lắm, chỉ là khi hắn biết sai thì cũng đã quá muộn, thời gian cũng không thể nào quay ngược trở lại được.

"Lam Trưởng Lão! Chúng ta hiện tại không cần phải làm bất kỳ chuyện gì cả, chỉ cần báo chuyện này lại cho Tộc Trưởng cùng Lâm Trưởng Lão là được rồi, theo ta suy đoán, tên kia Diệp Tử Phàm cho dù hoành hành ngang ngược, nhưng mà cho hắn mười cái lá gan, hắn cũng không dám xông đến U Ma Vực chúng ta làm càn, ngài cũng đừng quên U Ma Vực chúng ta còn có một tôn đại thần tọa trấn! " Tuyết Mạn Trang chỉ tay về một phương hướng, có chút khách khí đối với lại Tuyết Mạn Lam nói.

Tuyết Mạn Trang tuy là đối với Tuyết Mạn Không đám người quát lên mắng xuống, nhưng mà với vị xếp hạng thứ tư bên trong Tuyết Mạn gia tộc này, vẫn có rất lớn lòng tôn kính.

Cái này không riêng gì hắn, những người tại đây cũng có đồng quan điểm như vậy, không chỉ Tuyết Mạn Lam là người cũng lĩnh ngộ được Không Gian Áo Nghĩa tiểu thành chi cảnh, có thể sử dụng Tiểu Na Di Thủ Chi Thuật tăng phúc bốn lần, mà hắn còn có một cái thân phận khác chính là phụ thân của Tuyết Mạn Lâm, cường giả đứng hàng thứ hai bên trong Tuyết Mạn gia tộc.

"Ha ha ha... Trang Trưởng Lão! Ngài nói không có sai, ta là bị tức giận đến mức hồ đồ, không có nhận ra được một chuyện đơn giản đến như vậy! " Tuyết Mạn Lam vuốt chòm râu trắng như tuyết của mình, cười thật lớn nói.

Hắn đã nhớ ra, phương hướng mà Tuyết Mạn Trang chỉ chính là nơi nào, kia không phải là Âm Cốt Sơn Mạch, nơi mà vị Ngụy Thánh cường giả của Ám Huyết Thánh Cung đến nơi đây hơn mấy trăm vạn năm trước thủ hộ cho Đông Châu hay sao?

Khi vị Ngụy Thánh kia đến đây, rõ ràng là có đến Tuyết Mạn gia tộc bọn họ thăm hỏi một lần, khi đó hắn cũng là có mặt, chuyện như vậy mà hắn cũng có thể quên mất, thật sự là hắn đã già thật rồi.

Ám Huyết Thánh Cung Ngụy Thánh cường giả, bao nhiêu năm nay đều tại Âm Cốt Sơn Mạch dừng chân, không hề xen vào thế lực bên dưới tranh đấu, chỉ những khi Đông Châu lâm vào nguy cơ, hắn mới ra tay giúp đỡ.

Chỉ là bên ngoài là vậy mà thôi, trong bóng tối Ngụy Thánh cường giả cũng làm không ít mờ ám sự tình, đơn cử như đã từng giúp đỡ Tuyết Mạn gia tộc bọn họ không ít chuyện.

Lần này Nhân Tộc ra một tên cái thế cường giả, còn lợi hại hơn rất nhiều lần Vân Quang Chí Tôn năm xưa, đã và đang làm cho Đông Châu chướng khí mù mịt, đáng lý vị mà nói, vị kia Ngụy Thánh là không thể nào khoanh tay đứng nhìn, thế nhưng đến giờ y vẫn chưa ra tay, có thể là đang có chuyện cực kì quan trọng, có thể là ngài ấy đang bế quan đến khẩn yếu quan đầu cũng là không biết chừng.

Nhưng mà cho dù vì cái lý do gì đi chăng nữa, một khi U Ma Vực đại loạn, hoặc là Đông Châu lâm vào cảnh dầu sôi lửa bỏng, ngài ấy nhất định sẽ ra tay, hơn ai hết, ngài ấy biết rằng một khi Đông Châu này rơi vào tay của một tên Nhân Tộc, sẽ là có hậu quả như thế nào.

"Không sai! Chính là như vậy! " Tuyết Mạn Trang là gật đầu nói.

Chỉ là trong lòng của hắn có chút lo âu, cái tên Diệp Tử Phàm kia, tuy là diệt đi rất nhiều tòa Địa Vực, nhưng mà chỉ riêng U Ma Vực bọn họ là hắn vẫn còn chưa có đụng đến.

Đây liệu có phải là hắn đã biết được đến tin tức, tại nơi đây U Ma Vực là có Ngụy Thánh cường giả tọa trấn hay không? Nếu như sự thật là như vậy, cái tên Diệp Tử Phàm này cũng quá mức thần thông quảng đại một chút.

"Lam Trưởng Lão! Trang Trưởng Lão! Vừa mới nhận được tin tức, cái tên Diệp Tử Phàm kia cùng với lại đám Đạo Thể Ma Tôn cường giả lại công phá tiếp hai tòa Địa Vực nữa! " Một tên Đạo Thể Ma Tôn Tuyết Mạn gia tộc sau khi nhận được tin tức mới nhất liền báo cáo lại với lại hai người Tuyết Mạn Lam.

"Tốc độ cũng là thật nhanh! " Tuyết Mạn Trang lẩm bẩm nói một câu.

"Trang Trưởng Lão! Tình hình hiện tại, chúng ta có nên mở ra Hộ Thành Phù Trận hay không? "

Tuyết Mạn Không bây giờ cũng không còn tâm tư hơn thua với lại Tuyết Mạn Trang nữa, mà là lên tiếng hỏi ý kiến của hắn.

Trong lòng của hắn bây giờ cũng khá là lo sợ a, đành rằng U Ma Vực hiện nay được bảo hộ khá là chắc chắn, lại có Ngụy Thánh cường giả tại trấn thủ.

Nhưng mà không sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn, một khi cái tên Diệp Tử Phàm kia nổi cơn điên gì, quay sang tấn công U Ma Vực, diệt đi Tuyết Mạn Thành của bọn họ thì sao.

Khi đó hai vị cao thủ trong tộc còn đang bế quan, Ngụy Thánh cường giả kia lỡ may bận chuyện gì không thể nào đến kịp, như vậy Tuyết Mạn gia tộc mấy trăm ức năm cơ nghiệp chẳng phải là bị hủy trong sớm tối.

Cái này cũng không phải là không có khả năng a, không tính cái tên Diệp Tử Phàm kia thực lực khủng bố, chỉ tính riêng Ma Tôn cường giả trong tay hắn có hơn vạn người, Tuyết Mạn gia tộc bọn họ cho dù triệu tập tất cả thực lực bên kia Nam Châu trở về, cũng không phải là đối thủ của những người kia.

"Cái này tạm thời thì không cần thiết! Chỉ cần phái người đi canh giữ những nơi hiểm yếu cùng với việc phá hủy những tòa Truyền Tống Trận từ cửu vực đi thông đến U Ma Vực kia là được rồi! " Tuyết Mạn Trang nhìn Tuyết Mạn Lam một cái, thấy hắn không có ý kiến gì, gật đầu nhìn mình, liền lên tiếng nói.

Bây giờ khai mở ra Hộ Thành Phù Trận, nhất định là sẽ làm cho lòng người tại Tuyết Mạn Thành này trở nên hoang mang, kéo đến một loạt phiền phức không cần thiết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.