Chương trước
Chương sau
Chỉ là không nghĩ đến, khi đạo Kiếm Mang kia đánh đến, hắn đã biết mình đã sai, hơn nữa còn là sai thái quá, Đạo Kiếm Mang kia lấy tốc độ nhanh không biết bao nhiêu lần tốc độ của ánh sáng đánh đến, Nguyên Lực Hộ Tráo của hắn, Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp Phòng Ngự thân thể, dưới đạo Kiếm Mang kia chỉ như là một tờ giấy, khi đó ý nghĩ của hắn cũng đã đình chỉ, cũng không kịp ra lệnh cho Đại Hắc dùng Luyện Thần Đỉnh bảo hộ cho hắn.

Cũng rất là may mắn, trong nháy mắt sinh tử, Luyện Thần Đỉnh tự động hộ chủ, nếu như không, hắn thật đã chết rồi. 

Mặc dù vậy, hắn bị trọng thương là không cách nào tránh khỏi, hiện tại, cho dù là đứng lên đi chăng nữa, đối với hắn cũng là một nhiệm vụ gian nan. 

"Chủ nhân! Ngài không có chuyện gì là tốt rồi!" Đại Hắc bên trong Luyện Thần Đỉnh cũng thở dài một hơi nói.

Thối Ma Trì thứ này, hắn cũng là khá quen thuộc, hắn cũng không muốn nhắc nhở Diệp Tử Phàm, thứ nhất Diệp Tử Phàm là không có hỏi hắn, thứ hai tính đến là hắn cũng muốn cho Diệp Tử Phàm một cái bài học nhỏ, để sau này vị Chủ Nhân này bớt đi cái tính kiêu căng của mình, dù sao y cũng là không có chết được. 

Đại Hắc tiếp theo là điều khiển Luyện Thần Đỉnh, đem Diệp Tử Phàm bảo hộ bên trong, thấy Diệp Tử Phàm đã có thể lên tiếng, nó hóa thành chấm nhỏ, rất nhanh chóng bay vào mi tâm, đi vào Tử Phủ của Diệp Tử Phàm. 

Nó chỉ hiện thân bảo hộ Diệp Tử Phàm khi Diệp Tử Phàm đã không còn một thủ đoạn bảo mệnh nào khác, bình thường, nếu như không có mệnh lệnh của Diệp Tử Phàm, cũng như Diệp Tử Phàm không có gặp cái nguy hiểm đến tính mạng, nó cũng chỉ tại Diệp Tử Phàm Tử Phủ không gian. 

"Ngụy Thánh sơ kỳ viên mãn một kích, không nghĩ đến lại khủng bố như vậy! " Diệp Tử Phàm nhìn lại thương thế của mình, có chút khóc không ra nước mắt nói.

Hắn tuy tổng hợp thực lực đã có thể so với Ngụy Thánh sơ kỳ đại thành, chỉ là hắn còn chưa bao giờ gặp phải chân chính một vị Ngụy Thánh cường giả nào, cho nên còn không thể nào biết được đến chân chính thực lực của bọn họ.

Chuyện vừa rồi, cũng là dạy cho hắn một khóa, Ngụy Thánh cường giả cường đại, cũng không phải trong tưởng tượng của hắn đơn giản như vậy. 

Đúng lúc này...

"Côp!Cộp! Cộp! "

Từng tiếng bước chân vang lên, đưa mắt nhìn qua, Diệp Tử Phàm cũng thấy được mười hai tên Ma Tộc Ma Hoàng cảnh giới, mặt trên người giáp sắt uy vũ đang hướng phía hắn mà đên, cầm đầu một tên gương mặt nám đen Phàm Thể Ma Hoàng hậu kỳ viên mãn lên tiếng. 

"Ngươi đâu! Đem cái tên Nhân Tộc này! Tắm rửa sạch sẽ, đêm nay đem hắn làm thịt tiếp đãi Thành Chủ Đại Nhân!"

"Ực! Lâu Thống Lĩnh! Ngươi xem, cái tên Nhân Tộc này bị thương nặng như vậy! Thịt của hắn tuyệt đối không có ngon, hay là để cho huynh đệ chúng ta làm một bữa! " 

"Hắc hắc! Thống Lĩnh a, ta nghe nói Diệt Vân Thành Chủ chỉ thích ăn những tên lành mạnh Nhân Tộc, đối với những tên trong người có thương thế, ngài sẽ không có dùng đâu. "

"Không sai, Lâu Thống Lĩnh, chúng ta làm việc tại Ngự Thiện Điện, nhưng mà một tháng qua còn chưa có được một miếng thịt người nào vào trong miệng a!"

"Ực!Cái này a! Vậy đem hắn xẻ ra, huynh đệ chúng ta mỗi người một ít! "

Lâu Hành nghe mấy tên huynh đệ nói, cũng là nuốt một ngụm nước miếng, hắn là chưởng quản phòng bếp núc của Lâu Cốt Thành là không sai, nhưng mà trên hắn còn vài vị chủ quản nữa.

Hằng ngày Yêu Tộc thịt cùng với lại Nhân Tộc thịt được làm ra, ngoài trừ phải kính dâng lên cho Thành Chủ Đại Nhân ra, những phần ngon khác cũng bị mấy tên chủ quản kia lấy hết, chừa lại cho bọn họ chỉ là một ít xương vụn.

Nhất là Nhân Tộc thịt, dạo gần đây càng ngày càng ít, giá cả cũng ngày một sang quý, hắn tiền lương chỉ đủ mua tài nguyên tu luyện, đâu có dư thừa để mà mua Nhân Tộc về làm thịt, đối với Nhân Tộc thịt mềm mại thơm ngon, hắn cũng thèm nhỏ dãi đã lâu.

Lần này là ra ngoài thành giải sầu một chút, luôn tiện xem có kiếm được vài chỉ Yêu Tộc hay Nhân Tộc gì lạc loài hay không, tìm kiếm cả ngày qua, cũng không thấy được con ma nào, khi đám người bọn họ muốn hồi trình thì nghe được bên này có tiếng động, chạy qua đây xem thì là phát hiện được một tên Nhân Tộc bị thương nằm tại kia, xem ra là khẩu phúc của bọn họ đã đến.

"Hắc hắc! Tiểu tử! Ngươi cũng là nghe thấy được Lâu Thống Lĩnh của chúng ta nói! Cho nên..Hắc hắc.. "

Một tên Phàm Thể Ma Hoàng hậu kỳ tiểu thành đại hán, cầm trong tay một thanh Hạ Phẩm Đạo Khí Trãm Mã Đao, đến bên cạnh cách Diệp Tử Phàm không đến ba mét, hắn vừa cười, nước miếng vừa chảy nói.

Ân, tên Nhân Tộc này không mập không gầy, thân thể lại khá trắng, nhìn qua liền biết là con em gia tộc quyền quý, thịt chắc chắn sẽ rất thơm ngon. 

Hắn cầm thanh đao lên, trong lòng thầm nghĩ. 

"Ha ha ha..Thật không nghĩ đến! Thật sự không nghĩ đến! Diệp Tử Phàm ta cũng có ngày làm thức ăn cho người! Ha ha...Phốc! "

Vì là quá mức buồn cười, hắn động đến thương thế, liền ho ra một ngụm máu.

Từ khi cất bước vào Tu Luyện Giới đến nay, hắn luôn luôn xem người khác là con mồi, là tài nguyên, không nghĩ đến cũng có một ngày hắn bị người khác xem là thức ăn đối đãi, đây là thế sự xoay chuyển, quả báo tiến đến sao? Nghĩ đến hắn thật sự không nhịn được cười. 

"Xẹt!"

"Hắc hắc! Tiểu tử! Yên tâm, ta sẽ không để cho ngươi chết sớm đâu!" Lỗ Nhân đưa đao hạ xuống, là nhằm vào chân phải của Diệp Tử Phàm, hắn cất tiếng cười quái dị nói.

Hắn đương nhiên sẽ không làm cho cái tên Nhân Tộc này chết sớm, vì người chết rồi thịt sẽ không còn thơm và ngọt nữa! 

"Cong! Keng!"

"Cái gì! Sao lại có thể như vậy? " Lỗ Nhân trợn mắt không thể nào tin nổi nói.

Một đao kia của hắn chém xuống, như trong tưởng tượng của hắn sẽ có một cái đùi Nhân Tộc thơm ngon lại không có xảy ra, mà cái thanh đao của mình như là chém vào một khối Ngũ Giai Tinh Kim vừa dày vừa cứng, làm cho tay của hắn ẩn ẩn có chút đau.

Đây là chuyện như thế nào, phải biết, tuy hắn không có sử dụng Ma Nguyên Lực vào bên trong Trãm Mã Đao, nhưng mà nó dù sao cũng là một kiện Hạ Phẩm Đạo Khí a.

Hạ Phẩm Đạo Khí trãm xuống nhân thể, lại không thể gây được thương tích cho đối phương, như vậy thân thể của đối phương được làm bằng gi?

"Lỗ Nhân! Không cần quan tâm, có thể là hắn trên người có mang một cái nhuyễn giáp Đạo Khí mà thôi, lập tức sử dụng Ma Nguyên Lực, đem hắn cắt ra!" Lâu Hành lớn tiếng nói.

Hắn vừa rồi cũng là kinh sợ hồi lâu, chỉ là sau đó nghĩ lại hắn cũng hiểu ra được vấn đề, nhất định là cái tên Nhân Tộc này trên người mặc một cái Nhuyễn Giáp Đạo Khí gì đó, cho nên mới có thể chống lại được Hạ Phẩm Đạo Khí công kích.

Đây cũng không phải là chuyện hiếm thấy, con trai của Thành Chủ bọn họ cũng là có một kiện như vậy, nghe nói giá cả cũng khá là sang quý.

Ân, giá cả sang quý, sau khi đem tên Nhân Tộc này nuốt, hắn nhất định phải lấy cái kiện Nhuyễn Giáp kia cho thu lại, hoặc đem nó đi bán, cũng sẽ có một số tiền khổng lồ, không chừng tài nguyên tu luyện của mấy huynh đệ bọn họ sau này sẽ không phải lo nữa cũng không chừng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.