Chương trước
Chương sau
Chẳng qua, đám người này là không muốn tự thân liều mạng, giữa bản thân an nguy cùng một đám sâu kiến phàm nhân bên dưới, bọn họ đương nhiên là chọn lựa bản thân mình, hi sinh đi một đám không quen biết sâu kiến, cũng là điều dễ hiểu. 

"Tuân lệnh Chủ Nhân!" Cả đám đều là run rẩy trả lời. 

Bọn họ có một chút không hiểu, tất cả những người khác ở vào hoàn cảnh của bọn họ, như ba cái tòa Nhân Tộc Chí Tôn Thành Trì cũng hai tòa Yêu Tộc Chí Tôn Thành Trì, ai mà không làm như bọn họ, đem phàm nhân đưa đến cho Kiệt Nhĩ Thành. 

Kiệt Nhĩ Thành thế đại, như bọn họ không làm như vậy, bản thân sẽ lâm vào nguy hiểm, hại người lợi mình, xưa giờ vẫn là Pháp Tắc Tự Nhiên bất biến của Tu Luyện Giới, như thế nào đến phiên vị Chủ Nhân này lại không giống. 

Thiên hạ này tất cả Chí Tôn đều là quạ đen, không lẽ vị Chủ Nhân này lại muốn làm quạ trắng, thật sự không thể hiểu nổi. 

Không hiểu quy không hiểu, nhưng mà lời Diệp Tử Phàm bọn hắn lại không dám không nghe, nếu như không, hậu quả bọn họ đã nếm trải, xem ra dưới triều đại của vị Chủ Nhân này, vẫn là không nên đụng đến đám Phàm Nhân kia là hơn.

Đúng lúc này...

"Ầm ầm! "

"Lê Kim Nguyên! Vương Cảnh Thanh! Các ngươi đến hạn, lại không giao thức ăn cho Kiệt Nhĩ Thành chúng ta, các ngươi Vân Quang Thành là muốn bị diệt hay sao?"

Kiệt Nhĩ Thái đi vào đại môn Vân Quang Điện, không phân rõ phải trái cái gì, một quyền đánh sập Vân Quang Điện đại môn, nổi giận đùng đùng chỉ tay vào tám người Lê Kim Nguyên đang quỳ dưới đất, gào thét. 

Đám Nhân Tộc hèn mọn này đúng là không biết điều gì cả, Kiệt Nhĩ Thành vĩ đại các Trưởng Lão đã tha cho bọn chúng một mạng, để cho đám Nhân Tộc này được kéo dài hơi tàn, chỉ lấy một ít Phàm Nhân, như vậy bọn chúng còn không biết điều, đến hạn lại không giao, lần này trở về, hắn nhất định phải khuyên các vị Trưởng Lão, nên đem Vân Quang Thành này xóa sổ, không, ngay cả ba tòa Chí Tôn Thành Trì Nhân Tộc kia cũng xóa đi, để cho thiên hạ thấy, Kiệt Nhĩ Thành uy nguy là không thể nào xúc phạm. 

"Một tên Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả, lại dám đến địa bàn của ta dương oai, xem ra lá gan của ngươi cũng quá mập một chút! "Diệp Tử Phàm gương mặt không phải là rất đẹp. 

Từ những tin tức mà hắn biết được, Kiệt Nhĩ Thành tại Tốn Ma Vực này luôn luôn hành xử bá đạo, không đặc bất kỳ một ai vào trong mắt, có điều, hắn cũng không có ngờ đến, chỉ một tên Linh Thể Ma Tôn bé nhỏ mà thôi, cũng dám tại trước những Đạo Thể Chí Tôn làm càn như vậy. 

"Nha! Không nghĩ đến Vân Quang Thành là đã thay chủ! Ngươi chính là Thành Chủ mới của Vân Quang Thành này đi, ta nói cho ngươi biết, lập tức giao ra một ức phàm nhân làm thức ăn cho Kiệt Nhĩ Thành ta, nếu như không.... Hắc hắc! " Kiệt Nhĩ Thái cười một cách lạnh lùng đối với Diệp Tử Phàm nói.

Vừa rồi tức giận hắn không chú ý đến, bây giờ nhìn lại hắn mới phát hiện ra Vân Quang Thành này đã khác lạ, người đáng lý chủ sự là Lê Kim Nguyên lại quỳ bên dưới kia, còn ngồi trên cao kia lại là một tên thanh niên lạ hoắc. 

Với kinh nghiệm của hắn, làm sao còn không nhận ra tòa này Vân Quang Thành đã đổi chủ, chỉ là cho dù có đổi như thế nào, Vân Quang Thành chung quy vẫn chỉ là một đám Nhân Tộc hèn mọn, bọn họ vẫn phải nhìn vào sắc mặt của Tốn Ma Vực Chí Tôn Kiệt Nhĩ Thành để mà kéo dài hơi tàn, không có gì khác biệt so với trước đây. 

"Một tên ngu xuẩn! Chết đến nơi rồi vẫn còn không biết! " Lê Kim Nguyên nhìn bộ dạng coi trời bằng vung của cái tên Kiệt Nhĩ Thái kia, trong lòng thầm mắng. 

Kiệt Nhĩ Thái này hắn đương nhiên biết, hắn đến Vân Quang Thành này cũng không phải ngày một ngày hai, mỗi lần đến cũng đều có bộ dạng khó ưa như vậy.

Nếu như không phải sợ Kiệt Nhĩ Thành phía sau hắn, với cái Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả tu vi kia, Lê Kim Nguyên hắn đã nghiền tên này ra thành tro.

"Chủ nhân! Xin giao cái tên đê tiện này cho ta, ta bảo đảm sẽ khiến cho ngài hài lòng! " Lê Kim Nguyên hướng Diệp Tử Phàm nói.

Đối với Ma Tộc, hắn trước nay vẫn là căm thù tận xương tủy, chỉ là hắn không có cái thực chống lại Ma Tộc, cho nên vẫn phải ép dạ cầu toàn mà thôi, bây giờ đã khác, có Diệp Tử Phàm tại chống lưng, hắn còn sợ Ma Tộc làm cái gì. 

"Đem Nguyên Thần của hắn lại đây cho ta là được! " Diệp Tử Phàm phất tay nói. 

Một tên Linh Thể Ma Tôn, hắn thật sự không có hứng thú ra tay cho lắm.

"Các ngươi... Các ngươi muốn làm gì?"

Kiệt Nhĩ Thái nhìn xung quanh mình bị mấy tên Nhân Tộc cho vây vào bên trong, có chút ngoài mạnh trong yếu nói.

Đây là có chuyện gì? Kịch bản không giống như vậy a! Cho dù Vân Quang Thành này thiên có thay đổi, bọn họ vẫn phải đối với Kiệt Nhĩ Thành tất cung tất kính mới đúng, đằng này đem hắn vây lại là có ý gì? 

Khoan đã! Vừa rồi cái tên Tân Thành Chủ kia nói muốn đem Nguyên Thần của hắn dâng lên, không phải là sự thật đó chứ? Tên kia có phải mới lên làm Thành Chủ, đầu óc vẫn còn chưa được tỉnh táo, cho nên mới có cái ý nghĩ điên rồ này.

"Vị này Chí Tôn! Ngươi biết mình đang làm cái gì hay không? Kiệt Nhĩ Thành lửa giận không phải là ngươi có thể chịu nổi! " Kiệt Nhĩ Thái thấy tình hình không ổn, hướng Diệp Tử Phàm gào lên nói.

Nhìn thấy Diệp Tử Phàm vẫn không thèm nhìn hắn liếc mắt một cái.Hắn trong lòng hiện tại thật bất an a, không nghĩ đến Kiệt Nhĩ Thái hắn một đời anh minh hôm nay lại gặp một tên điên.

Tốn Ma Vực không ai lại không biết sự cường đại của Kiệt Nhĩ Thành, hắn là đại diện cho Kiệt Nhĩ Thành, đắc tội với hắn, không khác gì đắc tội với cả Kiệt Nhĩ Thành, vậy mà cái tên Nhân Tộc kia lại không quan tâm, không phải là một tên điên thì là cái gì. 

Chỉ là cái tên điên kia sau này bị diệt như thế nào thì hắn không biết, nhưng mà bây giờ hắn tính mạng là ngàn cân treo sợi tóc a.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.