Chương trước
Chương sau
"Hóa..Hóa Thần! Hai người nói... Mình là đắc tội với lại Hóa Thần Chí Tôn cường giả? " Tiền Phú Quý khi nghe xong, còn không tin được vào những gì mình nghe thấy.

Với bản tính Nham Hiểm háo sắc của Tiền Nham Thư, việc hắn dẫn người xông vào nhà người khác cướp người đã là không có chuyện gì mới.

Chỉ là như thế nào bên trong cái Ngô phủ nhỏ bé kia lại có Hóa Thần Chí Tôn tọa trấn, hơn nữa theo như lời nói của hai người này, hắn có thể mường tượng ra vị Hóa Thần Chí Tôn kia đang đứng bên ngoài một tòa Thạch Thất Hộ Pháp, rất có thể là một người trông cửa.

Từ khi nào, Hóa Thần Chí Tôn lại rẻ mạt đến nỗi phải đi trông cửa cho người ta, còn nữa, người có thể làm cho Hóa Thần Chí Tôn cam tâm tình nguyện trông cửa, lại là nhân vật khủng bố như thế nào?

Là Thánh Thể Hóa Thần hay là Ngụy Thánh cường giả? Hắn cũng không dám tưởng tượng ra tiếp được nữa, đừng nói là hai người tồn tại trong truyền thuyết kia, chỉ riêng cái vị Hóa Thần Chí Tôn trông cửa, cũng đủ cho Tiền gia bọn họ uống một hồ rồi, vị kia nếu như là Linh Thể Hóa Thần hay là Đạo Thể Chí Tôn thì Tiền gia nhất định sẽ bị diệt, dù sao Tiền gia bọn họ lão tổ cũng chỉ là một vị Phàm Thể Hóa Thần.

Nếu như không phải biết Dương Huân làm người, hắn còn cho là Dương Huân đang vui đùa với lại hắn đâu.

"Tiền Tộc Trưởng! Bây giờ không phải là lúc nghĩ đến những chuyện này, chúng ta phải nhanh chóng gặp Tiền Chí Tôn, nhờ ngài ra mặt giải quyết! "

Thấy Tiền Phú Quý vẫn còn đang đờ đẫn thất thần, Dương Huân chỉ còn nước lên tiếng nhắc nhở.

Vị kia là Hóa Thần Chí Tôn cường giả, hắn có thể chắc chắn một trăm phần trăm, còn y đang đứng trông cửa hay là Linh Thể, Đạo Thể Chí Tôn cái gì, vậy thì hãy để sau này hẳn tìm hiểu, việc cấp bách nhất bây giờ là phải gặp được Tiền Bách Vạn, có thể nhờ vị Tiền Chí Tôn này ra mặt giải quyết là tốt nhất, nếu như không được, ít ra cũng có người che chở.

"Dương đại nhân nói rất đúng! Ta lập tức mời Lão Tổ xuất quan!"

Tiền Phú Quý cũng biết tìn cảnh nguy hiểm hiện tại, một khi vị Hóa Thần Chí Tôn kia tìm đến đây, trong tộc lại không có Hóa Thần Chí Tôn cường giả tọa trấn, Tiền gia bọn họ chỉ có nước diệt vong một cái.

Mặc dù vị Hóa Thần Chí Tôn kia đã từng thả Dương Huân cùng Tiền Nham Thư một con ngựa, nhưng mà không ai có thể nắm chắc là hắn có thể đến Tiền gia tìm bọn họ tính sổ hay không, những tôn Lão Quái Vật này tính tình vô cùng quái dị, vẫn là nên đề phòng trước hay hơn.

Hắn cũng không có chậm trễ, cầm trong tay một khối Ngọc Phù, chuẩn bị kích hoạt.

Tiền gia Lão Tổ là đang bế quan tại một tòa Bí Cảnh phía sau Tiền gia hậu viện, cũng chỉ có thể thông qua khối Ngọc Phù này, mới có thể liên hệ được với người.

"Ầm ầm!!! "

"Chuyện gì đang xảy ra?"

"Tộc Trưởng! Tộc Trưởng! Đại sự không ổn! Đại sự không ổn, trên bầu trời xuất hiện một cái đại chưởng ấn! Đem toàn bộ Tiền gia chúng ta bao phủ bên trong! "

"Là có người muốn diệt Tiền gia chúng ta! Ngài mau nghĩ cách gì đi!"

Buổi sáng thiên địa vẫn còn một tia sáng nhỏ xuyên qua u ám Linh Ma Đại Lục, không nghĩ đến trong vòng giây lát thương khung lại tối sầm lại.

Không gian xung quanh Tiền gia chấn động liên hồi, Tiền gia mọi người nhìn lên bầu trời, không cấm được kinh khủng khi thấy vạn dặm Tiền Phủ của bọn họ bị một cái cự đại chưởng ấn cho bao phủ, nó lấy cực nhanh tốc độ đè ép xuống, không quá một vài giây nữa nó sẽ đem Tiền gia tất cả mọi người cho chôn vùi phía dưới, cái này không thể nào làm cho lòng người không bàng hoàng.

"Xong rồi! Xong rồi! Tiền gia chúng ta thật sự xong rồi!!! "

Đang muốn liên hệ với lại Tiền Bách Vạn, Tiền Phú Quý đám người cũng nghe được âm thanh bất thường, cũng không kịp liên lạc với lại Tiền Bách Vạn, lấy tốc độ ánh sáng chạy ra bên ngoài xem là có chuyện gì.

Tận mắt nhìn thấy tình cảnh xung quanh, nhất là khủng bố uy áp mà đạo chưởng ấn kia mang lại, hắn biết, Tiền gia bọn họ đã xong.

"Ha ha ha! Nếu như biết trước có ngày hôm nay, Dương Huân ta tuyệt đối sẽ không tham dự vào chuyện lần này!" Dương Huân cũng cười khổ sở nói.

Uy thế kia, là Hóa Thần Chí Tôn cường giả xuất thủ, không, là Yêu Tôn cường giả mới đúng, hắn có thể cảm nhận được bên trong chưởng ấn kia có Yêu Nguyên Lực dũng động.

Không cần nghĩ cũng biết là vị kia Yêu Tôn Chí Tôn đã thay đổi quyết định, muốn đem tất cả bọn họ tận diệt.

Hắn còn nhớ rất rõ những lời mà vị Cảnh Thanh Quân Đoàn Vương Nhân Siêu kia đã nói, đó là vị cô nương Ngô Nguyệt kia hậu trường vô cùng kinh khủng, nhưng mà khi đó hắn lại không tin, nếu như lúc đó hắn chịu rút lui, không, phải nói là hắn không chen chân vào vũng nước đục này, có lẽ hắn đã không phải chịu kết cục như ngày hôm nay, hắn thật sự hối hận a, chỉ là đáng tiếc, trên đời lại không có thuốc hối hận để ăn.

"Ầm ầm!!!Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "

Không hề có một lực lượng gì có thể ngăn cản, chỉ trong vòng giây lát, Yêu Nguyên Lực Cự Chưởng đã lập tức giáng xuống, huy hoàng trăm vạn năm Tiền gia tất cả đều quy về hư vô, không còn một cái gì có thể tồn tại.

Vạn dặm chu vi Tiền gia, từ trên cao nhìn xuống chỉ thấy hắc động đan xe, không gian một mớ hỗn độn, Thông Thần cường giả nếu như đến gần, tuyệt đối sẽ chết không có chỗ chôn.

"Ân! Vẫn còn một tên còn sống! " Hổ Huyền Thiên đứng trên không trung chợt nhíu mày.

Không sai, cái kia Cự Chưởng là do hắn đánh ra, từ khi biết được những thống khổ mà Ngô Nguyệt đã phải chịu đựng, hắn đã thề, nhất định phải đem Tiền Nham Thư cùng Tiền gia, Dương Huân cùng Trân Bảo Lâu xóa sổ trên thế gian, cho dù một người hắn cũng không cho phép tồn tại, cho dù như vậy phải đối đầu với cực đại nguy hiểm, nhưng mà hắn cũng không có quan tâm.

Chỉ là vẫn còn một con cá lọt lưới, cùng với một cái đại môn, hắn còn chưa diệt được.

"Bệ Hạ tha mạng! Bệ Hạ tha mạng! Nham Thư đã biết lỗi đã biết lỗi rồi, cầu ngài tha cho Nham Thư một cái mạng chó đi!"

Thấy trước mắt mình đứng một bóng người, cũng không cần nhìn mặt, Tiền Nham Thư đã quỳ xuống dập đầu như băm tỏi.

Lục Giai Trung Cấp Hộ Thân Ngọc Phù, Tiền gia ngoài vị Lão Tổ Tông kia cũng chỉ còn có hắn một cái, đáng lý khối Ngọc Phù này là của phụ thân hắn, nhưng mà vì quá thương yêu hắn cho nên mới giao nó lại cho hắn.

Khối Ngọc Phù này lần trước tại Ngô phủ đã cứu được hắn một lần rồi, đây là lần thứ hai, hắn vốn dĩ là một người rất sợ chết, khi thấy kinh khủng chưởng ấn kia xuất hiện, hắn liền đã kích hoạt Ngọc Phù, vì vậy cho nên, tất cả mấy trăm vạn người Tiền gia đều bị chết hết, chỉ còn một mình hắn còn sống mà thôi.

Chỉ là tình cảnh trước mắt của hắn cũng không mấy khả quan, hắn biết mình tuy có Lục Giai Trung Cấp Hộ Thân Ngọc Phù, nhưng mà vẫn không thể nào ôm gối vô ưu.

Nữa giờ đồng hồ, cao lắm nửa giờ đồng hồ, một khi thời gian kia qua đi, hắn cũng chỉ có một con đường chết.

"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "

"Tiền Nham Thư? Ngươi mà ta hận nhất chính là ngươi? Như thế nào mà ngươi còn chưa chết?"

Hổ Huyền Thiên thấy tên còn sống là Tiền Nham Thư khi, không nói hai lời tống cho hắn mấy quyền, quyền ảnh chấn nát hư không, đem Tiền Nham Thư chôn vùi trong đó.

Cái tên đê tiện này, tại Truyền Tống Trận quảng trường lên tiếng mỉa mai chủ nhân của hắn Diệp Tử Phàm, khi đó hắn đã nghĩ tên này chắc chắn phải chết, không nghĩ đến vị Chủ Nhân kia lại động lòng từ bi, tha cho đám vô sĩ này một lần.

Thoát chết một lần, còn không biết cong đuôi làm người, lại ra sức mà tại trước mắt của hắn nhảy nhót, chỉ chút nữa đã đem Ngô Nguyệt người mà hắn thương nhớ hủy đi, người như vậy, hắn sao có thể không hận, sao có thể bỏ qua cho được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.