Chương trước
Chương sau
Không chỉ là hắn, tất cả mọi người, bao gồm là Hy gia Chân Huyền Cảnh đều không thể tin được, lẩm nhẩm như những gì mà Vân Viễn Đông lời nói.

Bọn họ là đi đến nơi đây để diệt một đám Phàm Nhân Diệp Tộc, như thế nào lại rơi xuống nước này đồng ruộng.

Nhưng mà bi kịch nhất phải kể đến chính là Hy Ám Tuyên, hắn là Pháp Thần hậu kỳ tiểu thành cường giả, vốn nghĩ nghe lệnh bên trên xuống dưới này làm một công việc nhẹ nhàng, vớt được công cao, nào có thể nghĩ đến, hắn còn chưa kịp ra tay, đã bị người ta tóm cổ, lực lượng kia bắt hắn đến đây, kinh khủng đến mức hắn không có làm ra được phản ứng gì, ngay cả lên tiếng cầu xin hắn cũng không thể nói, nếu như biết nơi đây có một tôn khủng bố cường giả, cho dù là đánh chết hắn, hắn cũng không đi.

...

"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "

"Nha! Không nghĩ là có liên quan đến Lý gia, chúng ta cũng thật là có duyên! "

Đem Hy Ám Tuyên Sưu Hồn hoàn tất, tế ra một cái Hắc Động, đem tất cả mấy trăm tên Chân Huyền Cảnh còn lại cuốn vào trong đó, Diệp Tử Phàm quái dị cười nói.

Theo như hắn biết, đám người Hy gia này đến đây là vì nhận được mệnh lệnh của Bát Hoang Thành Chủ Lý Thái Nhật, đem tất cả Diệp Tộc tại Diệp Thành từ trên xuống dưới diệt sạch, chó gà không tha, bọn người Hy gia này là nóng lòng lập công, cho nên mới nhanh chóng chạy đến nơi này tìm chết.

Theo hắn biết Lý gia dường như không chỉ ra lệnh cho một mình Hy gia, mà những thế lực khác xung quanh cũng nhận được mệnh lệnh, chỉ là bọn họ cách khá xa Diệp Thành, cho nên còn chưa kịp đến mà thôi, nhưng mà cũng tại trên đường đi.

Còn đám người Vân Viễn Đông này, cũng là nhận lệnh của Lý gia hành sự, tìm mọi biện pháp trấn lột Diệp Tộc, làm cho Diệp Tộc không có một ngày xoay người.

"Phong Linh Cấm Huyết Phù Trận! Cũng có thể là do Lý gia lập nên!" Diệp Tử Phàm có phần suy đoán.

Phải có thù hận sâu đậm như thế nào, mới có thể đối xử với một đám Phàm Nhân không sức phản kháng tuyệt tình như thế, Diệp Tộc cùng Lý gia có thù oán gì, dẫn đến việc Diệp Tộc phải nhận kết quả như ngày hôm nay?

"Mặc kệ! Ta đã từng nói, chỉ cần ai dám đối với Tiểu Nha bất lợi, ta sẽ diệt đi kẻ đó, quan tâm đến nguyên nhân làm gì!" Diệp Tử Phàm lắc đầu nói.

Hắn đã nhận định Diệp Tiểu Nha là người thân của hắn, ai làm tổn thương đến Diệp Tiểu Nha hắn sẽ diệt đi kẻ đó, không cần quan tâm đến nhân quả cái gì.

Nhân quả kia chỉ có kẻ yếu mới đi quan tâm, hiện tại hắn là cường giả, có thể chúa tể vận mệnh của người khác, hắn chỉ muốn làm theo ý mình, không kể đúng sai, đây là tác phong làm việc bá đạo của hắn.

"Tử Phàm ca ca! Huynh là Pháp Thần cảnh cường giả! "Diệp Tiểu Nha nhìn Diệp Tử Phàm, có chút không ngập ngừng hỏi.

Nghe Diệp Tiểu Nha hỏi, tất cả người của Diệp Tộc cũng từ trong kinh sợ trong tỉnh lại, quăng đến những cái ánh mắt đầy khủng hoảng hướng về phía Diệp Tử Phàm.

Tình cảnh vừa rồi quá mức nguy hiểm, khi thấy Phi Chu mang theo ký hiệu Hy gia đến, bọn họ còn cho rằng Hy gia là đến cứu giúp bọn họ đâu.

Chưa kịp vui mừng, bọn họ đã phải lãnh sự thật thảm khốc, hóa ra Hy gia đám người đến đây cũng không phải là giải cứu bọn họ, mà là muốn diệt đi bọn họ.

Thời khắc kia, trong lòng bọn họ là như tro nguội, thầm nghĩ Diệp Tộc đến đây là xong rồi, chỉ mấy chục vị Chân Huyền Cảnh Vân Viễn Đông, đã đủ diệt bọn họ mấy trăm lần, giờ lại thêm khủng bố gấp trăm ngàn lần Hy gia, bọn họ còn có hi vọng gì nữa chứ.

Đúng lúc bọn họ tuyệt vọng nhất, chuẩn bị chờ chết, kỳ tích lại hiện ra, cái vị nguy trang thành Võ Mạch Diệp Tử Phàm kia, không biết dùng thủ đoạn gì, nhẹ nhàng bắt lấy Hy gia người cầm đầu, không bao lâu liền triệu ra một cái Hắc Động, đem tất cả mấy trăm vị khủng bố cường giả cuốn đi vào, Diệp Tộc nguy cơ lấy một cách không thể tưởng tượng được vượt qua.

Hiện tại bọn họ cũng rất muốn biết, ra tay cứu bọn họ, vị Thần Thánh Diệp Tử Phàm kia là có tu vi gì, như thế nào lại khủng bố như vậy.

Pháp Thần cảnh, đây là tối cao nhất bọn họ có thể nghĩ ra, còn cao hơn nửa, không ai lại dám đi tưởng.

"Tiểu Nha Nha! Cho dù Tử Phàm ca ca có tu vi cảnh giới gì, thì vẫn mãi là Tử Phàm ca ca của muội, chuyện này tuyệt đối sẽ không bao giờ thay đổi! " Diệp Tử Phàm thở dài một tiếng nói.

Nhìn Diệp Tiểu Nha biến chuyển, không hiểu sao hắn lại cảm thấy có chút mất mát, nàng nhìn về phía hắn không còn vui tươi như trước nữa, thay vào đó dường như là có một tia kính sợ.

Là kính sợ không sai, đây là do thực lực của hắn làm cho Diệp Tiểu Nha kính sợ, khi nàng nghĩ hắn chỉ có Siêu Phàm, Chân Huyền mặc dù cũng có chút cao, nhưng mà với Thiên Phú tuyệt thế nàng vẫn tin có thể đuổi kịp, nhưng mà khi phát hiện ra mục tiêu mà mình muốn đuổi theo quá mức xa xôi, xa đến nỗi không thể tưởng tượng ra được, nàng là sẽ trở nên tuyệt vọng, cái này hắn dường như cũng đã đoán từ trước, chỉ là khi nó đến hắn cũng có chút không thoải mái.

"Tử Phàm ca ca! Muội sẽ không bỏ cuộc, muội sẽ cố gắng tu luyện, một ngày nào đó nhất định có thể vượt qua huynh! "Giống như đã nghĩ thông suốt một dạng, Diệp Tiểu Nha nắm chặt bàn tay nhỏ bé, hướng Diệp Tử Phàm huy quyền đầy ý chí chiến đấu nói.

Nàng đã nghĩ kỹ, Tử Phàm ca ca hiện tại tu vi cao, có thể là do Tử Phàm ca ca tu luyện không biết bao nhiêu năm tháng, nói không chừng là một lão quái vật giả trang cũng không chừng.

Nàng năm nay mới có mười ba tuổi mà thôi, đã đột phá Võ Mạch Bát Trọng, sắp vào Võ Mạch Cửu Trọng, đáng nói là nàng chỉ dùng chưa đến một tháng thời gian mà thôi, tiến độ như thế, nàng tin rằng không bao lâu sẽ đuổi kịp cùng vượt qua Tử Phàm ca ca hiện tại.

"Ha ha ha..Đây mới là Tiểu Nha Nha mà ta quen biết chứ! "Diệp Tử Phàm vui vẻ cười to, xoa đầu của thiếu nữ nói.

Diệp Tiểu Nha đã trở lại, không còn xa cách với hắn như trước nửa, đây là điều đáng vui mừng.

Nhưng mà trong lòng của hắn chỉ thầm mong Diệp Tiểu Nha tu luyện hết sức mà thôi, đừng nên cố gắng đuổi theo hắn, vì cái này rất khó xảy ra.

Chỉ có điều nếu như hắn biết được, Diệp Tiểu Nha nghĩ tu vi của hắn cao là do tu luyện không biết bao nhiêu năm tháng, và là một lão quái vật ngụy trang, nhất định là hắn sẽ hộc máu tam thăng, chỉ đáng tiếc, hắn cũng không có thuật đọc tâm.

"Tiền bối! Trước.. Trước đây là Hán Lương không tốt! Có nhiều đắc tội! Cầu xin tiền bối tha lỗi! " Diệp Hán Lương cẩn thận từng ly từng tí đi đến nói.

Đắc tội cái gì? Không cần nói rõ ra, hắn tin Diệp Tử Phàm sẽ biết.

Trước đây, hắn nghĩ Diệp Tử Phàm là Siêu Phàm Cảnh, Chân Huyền Cảnh, còn có thể có ý nghĩ may mắn, chỉ là bây giờ đã biết Diệp Tử Phàm là một vị Pháp Thần thậm chí còn cường hơn, những việc hắn làm chắc chắn là không thể qua được mắt của vị cường giả này.

Vẫn là nên thành thật nhận lỗi là hơn, nói không chừng những tôn cường giả như Diệp Tử Phàm sẽ không so đo với một Phàm Nhân như mình.

"Ta nếu như tính toán với ngươi, ngươi còn có thể đứng tại đây sao?"Diệp Tử Phàm hơi lạnh lùng nhìn về Diệp Hán Lương, không có một tia cảm tình nói.

Hắn tha cho Diệp Hán Lương, một phần vì hắn không thực thi kế hoạch kia, một phần là vì hắn đứng ra bảo vệ cho Diệp Tiểu Nha, cho dù động cơ của Diệp Hán Lương không có trong sáng, nhưng mà dù sao hắn cũng đã làm hết sức.

"Vâng! Đa tạ tiền bối khai ân!"Diệp Hán Lương vui mừng quá đỗi nói.

Hắn lựa chọn hoàn toàn là chính xác, vị cao nhân này thật sự không có tính toán với Phàm Nhân như mình, nhưng mà hắn cũng biết, mình có thể may mắn thoát chết, là vì đến bước cuối cùng đã thu tay lại, nếu như không, vị cường giả này sẽ không dễ nói chuyện như vậy. Sự Kiện Hào Khí Lạc Hồng
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.