Chương trước
Chương sau
Người khác sợ Thiên Sư Bộ Tộc, nhưng mà hắn không nằm trong số đó, hắn dù sao cũng là Thiên Hoang Chí Cường Giả làm sao có thể chắp tay nhường Linh Tài mỏ cho Thiên Sư Bộ Tộc. 

"Ầm ầm!!! "

"Vậy thì chiến đi!!" Sư Phách Thánh cũng không có nói nhiều, nếu như ngôn ngữ ngoại giao không có giải quyết được vấn đề, đành phải dùng nắm đấm để giải quyết. 

"Ầm ầm!! "

"Ta sợ ngươi sao?" Cẩu Tôn cũng không cam lòng yếu thế. 

Vì hắn biết nếu như mất đi tòa này Linh Tài mỏ, chờ đợi hắn phía trước sẽ là cái gì. 

...

Đại Tấn Quốc, Tấn Thành, Vị Tây Sơn.

Đang lúc tất cả Yêu Vương tại Thiên Hoang Đại Lục vì tranh giành tài nguyên dẫn đến người chết ta sống, làm cho Thiên Hoang Đại Lục một mảnh u ám, thì tại Vị Tiên Sơn của Đại Tấn cũng diễn ra một tuồng kịch không kém.

"Ầm ầm!!! Phốc!!! "

"Sư Phụ!!"Thiết Trụ chạy đến, ôm thân thể trọng thương của Diệp Chính Quang gào khóc. 

"Hằng Nguyệt Nhi? Tại sao ngươi lại làm như vậy? " Thiết Trụ một tay nâng Diệp Chính Quang ánh mắt cực kỳ giận giữ nhìn Hằng Nguyệt Nhi đang được mười vị Chân Huyền cảnh vây quanh.

Hắn thật sự không nghĩ đến Hằng Nguyệt Nhi lại làm tuyệt như vậy, hôm nay cũng là kỷ niệm một năm ngày mà hắn cùng Hằng Nguyệt Nhi quen nhau, hắn đã chuẩn bị rất là đầy đủ mọi thứ đến lấy lòng của cô ta.

Nhưng lại không nghĩ đến, lần này đến nơi này hẹn gặp không chỉ có mỗi một mình Hằng Nguyệt Nhi mà còn có đến mười vị Chân Huyền cảnh đi theo.

Những tên Chân Huyền cảnh này vừa đến không nói hai lời lập tức liền khống chế chính hắn, lấy đi toàn bộ Khiếu Linh Đan, trong đó có một tên còn ra tay đánh cho hắn thổ huyết bay xa, đang định bồi thêm một chưởng nửa thì sư phụ của hắn Diệp Chính Quang xuất hiện, chỉ là một mình Diệp Chính Quang lại không thể làm gì trước mười vị Chân Huyền cảnh, chỉ chống lại được một chút lập tức liền bị đánh trọng thương. 

"Vì cái gì? Để ta nói cho ngươi biết, đó là vì trong tay ngươi tất cả Khiếu Linh Đan, cộng với việc ngươi không nên có ý định khác với Nguyệt Nhi? "Từ phía sau cách một trăm mét Hằng Vũ Hiên với phục sức Đại Tấn Thái Tử Bào, tay cầm một chiếc quạt xếp tiến lại gần nói.

Hắn gương mặt thật sư rất là anh tuấn với một vẻ thư sinh bề ngoài, nhưng bên trong ánh mắt thì lại không hề che giấu được một vệt túc sát chi Khí. 

"Ngươi là Đại Tấn Thái Tử Hằng Vũ Hiên?" Một năm nay tại Tấn Thành hắn cũng không phải là không hiểu gì cả. 

Nhất là về chuyện có liên quan đến Hằng Nguyệt Nhi, hắn biết nàng có tám vị ca ca, đại Hoàng Tử Hằng Vũ Hiên vừa được Đại Tấn Hoàng Đế sắc phong là Thái Tử không được bao lâu, nhưng người này thiên phú cực cao, chỉ mới ba mươi tuổi đã là Siêu Phàm cửu trọng cảnh giới cường giả, là tương lai có hi vọng trùng kích Pháp Thần tồn tại. 

"Ta chính là Hằng Vũ Hiên!! "Đi đến bên cạnh ôm lấy Hằng Nguyệt Nhi, Hằng Vũ Hiên lấy tay thu hồi nhẫn trữ vật của Thiết Trụ gật đầu nói. 

Hắn hiện tại đã là Siêu Phàm tối đỉnh phong, Khiếu Linh Đan đối với hắn không hề có tác dụng, nhưng mà có thể giữ lại sau này cho con cháu, hoặc là trung thành thủ hạ, phải biết loại đan dược trong truyền thuyết này ai lại đi chê nhiều.

"Là ngươi từ trước đến giờ vẫn luôn gạt ta!"Nhìn thấy Hằng Nguyệt Nhi như một chú chim nhỏ nép vào trong lòng của Hằng Vũ Hiên, Thiết Trụ lòng đau như cắt nói.

Hắn cũng đã thông qua rất nhiều tin tức biết được Hằng Nguyệt Nhi tuy là Cửu Công Chúa của Đại Tấn Đế Quốc, nhưng mà nàng lại không phải là Hằng Gia Huyết mạch, mà chỉ là một đứa con của một vị cận thần của Hoàng Đế Hằng Chấn Thiên, tại một lần đi vào Yêu Thú Sơn Mạch Thí Luyện, vị kia cận thần không tiếc hi sinh tính mạng của mình để cứu Hằng Chấn Thiên từ một đầu Tam Giai Yêu Soái, cảm phục với lòng trung thành của vị cận thần kia, Hằng Chấn Thiên đã mang đứa con gái duy nhất của vị cận thần kia vào cung, sắc phong là Công Chúa, cũng đã đổi tên thành Hằng Nguyệt Nhi. 

"Đó là do ngươi quá ngu mà thôi, ta đường đường là một vị Công Chúa Thiên Kim, làm sao có thể có tình cảm với một tên tạp dịch đệ tử cho được!! "Hằng Nguyệt Nhi vẻ mặt ghét bỏ nói. 

Suốt một năm qua nàng thật sự đã chịu đủ rồi, nếu không phải Hiên Ca của nàng nói thời cơ còn chưa đến, nàng đã cho người đem tên Thiết Trụ này ra vằm làm tám khối cho chó ăn.

"Khụ..Đan Dược các ngươi cũng đã lấy rồi, tại sao lại còn không bỏ qua cho chúng ta? " Diệp Chính Quang chống đỡ thương thế,gian nan nói. 

Đối với sự si tình đến mức thái quá của tên Thiết Trụ này, hắn thật sự là không có cách, hắn thật sự rất là muốn rời đi tên Thiết Trụ này, chỉ có điều hắn không dám.

"Ngươi chính là Đại Hạ Đế Quốc Diệp Chính Quang đi! Ta có thể nói cho ngươi biết hôm nay không những là tên Thiết Trụ kia, mà cả ngươi cũng phải chết!! "Hằng Vũ Hiên híp mắt lại nói. 

Hắn sau một thời gian điều tra đã hiểu rất rõ, phía sau bảo hộ tên Thiết Trụ này chính là Diệp Chính Quang, hai người quan hệ là thầy trò, mục đích lần này của hắn không chỉ có riêng Thiết Trụ, mà Diệp Chính Quang cũng đã là trong tầm ngắm.

Đan Dược mà tên Thiết Trụ này có được đều là do Diệp Chính Quang đưa cho, nếu như mà Diệp Chính Quang trong tay có trong truyền thuyết Khiếu Linh Đan, hắn chắc chắn cũng sẽ có cao cấp hơn đan dược. 

Theo hắn suy đoán có lẽ là Diệp Chính Quang đã lấy được một tòa Đan Dược Truyền Thừa Động Phủ, chỉ cần khống chế lại Diệp Chính Quang, Đan Dược trong tay của hắn chẳng phải là của mình hay sao?

Còn Đại Hạ Đế Quốc, đó chỉ là Mặt Trời sắp lặn mà thôi, lão tổ tông của bọn họ chỉ còn mấy chục năm sống lâu, một khi vị Pháp Thần Diệp Vân Lương kia ly thế, Đại Hạ Đế Quốc cũng là vật trong mâm cho các Tứ Tinh thế lực khác mà thôi. 

"Hằng Vũ Hiên! Bên trong kia Đan Dược ta có thể cho ngươi, cái mạng này của ta cũng có thể cho ngươi, chỉ hi vọng ngươi có thể tha cho Thiết Trụ một mạng, để hắn có thể rời đi nơi này!! "Diệp Chính Quang biết thứ mà Hằng Vũ Hiên quan tâm cũng chỉ là Đan Dược trong tay của hắn mà thôi.

Hắn rất là sảng khoái đem chiếc nhẫn trữ vật đua cho Hằng Vũ Hiên. 

Hắn làm như vậy mục đích cũng chỉ là bảo trụ cho Thiết Trụ một mạng mà thôi, hắn có thể chết, nhưng mà cái tên ngốc Thiết Trụ này không thể chết được, nếu không Nhân Tộc lãnh địa rất có thể sinh linh sẽ đồ thán.

Thời gian qua tuy là hắn tại Đại Tấn Thành này, nhưng không phải là chuyện xảy ra tại Thêm Hoang Yêu Tộc hắn không biết gì cả, thông qua đi tìm hiểu một chút tin tức hắn biết được Luyện Thần Thành thế lực hiện nay vô cùng khổng lồ, bên trong nghe nói có rất nhiều vị Yêu Vương cường giả, hắn chỉ nghe được loáng thoáng là Luyện Thần Thành đang tấn công Chu Tước Thành mà thôi, còn chuyện sau đó vì cách quá xa cho nên hắn cũng không hiểu rõ. 

Nhưng mà hắn có thể khẳng định, thế lực hiện nay của vị chủ nhân kia có thể nói là vô cùng khổng lồ, muốn cầm xuống Nhân Tộc lãnh địa thật sự là không khó. 

Những tin tức này cho dù là Nhân Tộc rất nhiều Tam Tinh thế lực cũng còn chưa biết, hắn vì có trong người Nô Ấn cho nên mới biết được nhiều như vậy mà thôi, nói ra cũng kỳ lạ, trước đây vì bọn họ trong người bị gieo Nô Ấn mà cảm thấy không bằng người ta, nhưng mà bây giờ lại khác, người có Nô Ấn như bọn họ hoạt động tại Yêu Tộc lãnh địa thân phận lại cao không ít, những tên Yêu Soái kia đối với bọn họ cũng phải là khách khí. 

Vì từ sau khi thực lực tăng trưởng quá nhanh, vị chủ nhân kia đối với Tam Giai Yêu Soái không có ý định thu phục, ngược lại là ra tay tàn sát không ít Yêu Soái cảnh cường giả, duy chỉ có Yêu Soái bên trong có Nô Ấn là tránh thoát một kiếp, khoảng thời gian kia đúng là Tam Giai Yêu Soái tận thế, rất nhiều người run rẩy lo sợ, thậm chí có người còn ước ao bên trong Yêu Đan của mình có Nô Ấn, như vậy có thể tránh thoát được một kiếp.

"Nhập Huyền Đan, Chân Nguyên Đan!!!!"Hằng Vũ Hiên đem thần thức quan sát trữ vật giới của Diệp Chính Quang, xem xong, ánh mắt của hắn đại lượng, không khỏi thất thanh hô.

Hắn khó có thể diễn tả được kích động trong lòng, hắn hiện tại đã là Siêu Phàm Cửu Trọng cảnh giới, cần nhất chính là Nhập Huyền Đan, chỉ cần có Nhập Huyền Đan, hắn sẽ đột phá được Chân Huyền cảnh, ba mươi tuổi Chân Huyền cảnh, Đại Lục Thiên Hoang này còn chưa có xuất hiện đâu. 

Nói không chừng sau khi đột phá phụ hoàng của hắn sẽ lập tức nhường ngôi vị lại cho hắn, ba mươi tuổi Chân Huyền, tất cả mọi người đều biết nó có ý nghĩa như thế nào, đó chính là Pháp Thần cảnh cường giả tương lai a.

Hắn không hề nghi ngờ khả năng đột phá của mình, vì hắn đã dùng qua loại Thượng Phẩm Phẩm Chất Khiếu Linh Đan, có thể nói cảm giác kia vô cùng tuyệt diệu.

Nhập Huyền Đan Phẩm Chất cũng thuộc về hàng thượng giai, có loại Đan Dược này chỉ cần một viên hắn có thể đột phá, nhưng mà hắn thấy bên trong nào chỉ có một viên, liên tục một trăm ba mươi viên a, có số Đan Dược này chẳng phải hắn sẽ có hơn một trăm vị Chân Huyền cảnh làm thủ hạ, nghỉ đến đây tim của hắn không khỏi đập thình thịch. 

Còn lại Chân Nguyên Đan thì không cần phải nói, đó là đột phá xong Chân Huyền cảnh dùng Đan Dược a, đây thật sự là đo ni đóng giày dành riêng cho hắn mà.

"Không sai!Là Nhập Huyền Đan cùng Chân Nguyên Đan!"Diệp Chính Quang gật đầu. 

Số Đan Dược kia có một phần là của hắn, còn lại đa số là Diệp Tử Phàm đưa cho Thiết Trụ, vì Thiết Trụ cảnh giới chưa đến nên hắn chỉ có thể tự mình bảo quản, bây giờ thì không cần thiết nữa rồi, mạng còn không có, Đan Dược nhiều cũng chỉ vô ích. 

"Sư phụ, ngươi có thể nói cho con biết, tại sao người lại đối xử với con tốt như vậy? " Thiết Trụ nước mắt lã chã nói.

Hắn thật sự là không hiểu tại sao vị sư phụ này lại đối xử với hắn tốt như vậy, so với bản thân của mình còn tốt hơn, vì hắn ngay cả cái mạng cũng không cần.

Hắn biết nếu Diệp Chính Quang muốn rời khỏi, lấy tu vi Chân Huyền tam trọng kia của hắn trước khi phát hiện đám Chân Huyền cảnh kia nhất định có thể cao chạy xa bay, không cần vì hắn mà phải đi liều mạng. 

Nhất là từ khi mấy tháng trở lại đây, vị sư phụ này khi gặp mình tỏ ra rất là chán ghét, hắn là sẽ không nhìn nhầm, từ trong mắt Diệp Chính Quang hắn có thể nhận ra được, mặc dù là vị sư phụ này che giấu tương đối khéo. 

"Thiết Trụ!!! Chỉ cần qua được lần này, ta sẽ nói cho ngươi biết!! "Diệp Chính Quang ánh mắt phức tạp nhìn Thiết Trụ nói.

Trong nội tâm hắn lại đang mắng chửi, hắn nào muốn cùng tên ngu ngốc này cùng nhau, nếu không phải là Diệp Tử Phàm căn dặn hắn làm gì tại đây cùng tên ngu ngốc này chịu khổ. 

"Được! Nể tình ngươi đưa ta nhiều như vậy lễ vật, hai người các ngươi đi đi!!"Hằng Vũ Hiên gương mặt cực kỳ mừng rỡ nói.

Chỉ có điều ánh mắt của hắn thì liếc nhìn mười vị Chân Huyền cảnh bên cạnh lộ sát ý, nhìn ánh mắt của hắn, không cần nói mười vị Chân Huyền cảnh cũng biết làm như thế nào. 

"Ầm ầm!!! Ầm ầm!! "

"Phốc!! Phốc!!!"

Mười đạo Chân Nguyên chưởng ấn mang theo hàng vạn long lực lượng tập trung tất cả vào Diệp Chính Quang cùng Thiết Trụ phương hướng, cùng với đó là hai tiếng trầm đục vang lên.

"Xin lỗi nha, nếu như mà ta để cho hai người các ngươi rời đi, Đan Dược tại trong tay của ta sẽ bại lộ, cho nên, hai người các ngươi vẫn là chết đi mới tốt!! "Đi đến bên cạnh còn đang thoi thóp Diệp Chính Quang, Hằng Vũ Hiên dùng giọng xin lỗi nói.

Thế nhưng, gương mặt của hắn tràn đầy đắc ý cùng độc ác là điều mà ai cũng có thể nhận ra được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.