Chương trước
Chương sau
"Phong Khắc Nhiên, tốc độ của ngươi thật là không sai!" Một ngày sau, Diệp Tử Phàm quay lại Luyện Thần Thành, từ trên lưng của Thiên Dực Hắc Hổ đi xuống cất tiếng khen.

Phong Khắc Nhiên vốn thuộc về Thiên Dực Hổ Tộc, những gì Phong Vũ Xuân có được truyền thừa hắn cũng biết. 

Riêng cái môn Thiên Dực Ẩn Độn này vào tay của hắn có thể nói là sử dụng lô hỏa thuần thanh. 

Yêu Vương hậu kỳ tốc độ tối đa là ba trăm ngàn km một giờ, Phong Khắc Nhiên sử dụng Thiên Dực Ẩn Độn có thể tăng phúc gấp năm lần, một giờ có thể đi được một trăm năm mươi vạn km, chỉ mất chưa đến một ngày thời gian đã đưa hắn từ khoảng cách hai ngàn vạn km bên ngoài U Ám sơn mạch trở lại Luyện Thần Thành. 

"Chủ nhân quá khen, Phục vụ chủ nhân là chức trách của ta!" Bay vào Luyện Thần Thành Thiên Dực Hắc Hổ từ ba trăm chín mươi chín mét Yêu Thể đã hóa thành một vị hắn diện hán tử cung kính trả lời. 

"Bái kiến chủ nhân! " Thoát Hoan, Hỏa Lâm, Phong Vũ Xuân vẻ mặt lơ ngơ quỳ xuống bái kiến Diệp Tử Phàm.

Bọn họ thấy được gì, đây không phải là vị ba vạn năm về trước được tôn xưng là Thiên Hoang đệ nhất cường giả Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên sao?

Truyền thuyết đồn đãi là hắn đã chết tại cách đây ba vạn năm về trước rồi, vị Yêu Vương tối đỉnh xuất hiện trước mặt bọn họ lại là ai?

Trong ba vị Yêu Vương, chỉ có Phong Vũ Xuân nhìn về phía Phong Khắc Nhiên là kinh ngạc nhiều nhất, thậm chí nếu quan sát kỹ sẽ phát hiện thân thể của hắn đang khẽ run rẩy. 

Từ khi nhìn ba trăm chín mươi chín mét cao đại Hắc Hổ hạ xuống Luyện Thần Thành, hắn đã dùng thần thức quét qua vị Hắc Hổ kia, là Thiên Dực Bộ Tộc của bọn không sai.

Kể từ ba vạn năm trước Thiên Dực Hắc Hổ độ kiếp thất bại thân tử sau, Thiên Dực Bạch Hổ nhất tộc bọn họ ra sức đuổi tận giết tuyệt Thiên Dực Hắc Hổ tộc nhân, đến bây giờ Thiên Dực Hắc Hổ nhất tộc có thể nói là đã tuyệt chủng. 

Thời gian kia hắn còn chưa có ra đời, cho nên cũng không ra tay diệt sát, chỉ là qua lời của mấy vị tiền bối trong tộc kể lại mà thôi. 

Bây giờ Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên đột nhiên chết mà sống lại, hơn nữa tu vi vẫn là Yêu Vương hậu kỳ viên mãn cảnh giới, nếu như mà hắn biết tộc nhân của mình đã tuyệt diệt....

Phong Vũ Xuân không cấm rùng mình một cái, Bạch Hổ nhất tộc của bọn họ tuyệt đối sẽ không có kết quả gì tốt. 

Chỉ là có một điều may mắn là Phong Khắc Nhiên đã nhận vị chủ nhân kia làm chủ, tính mạng của mình sẽ không có gì lo lắng, nhưng mà Bạch Hổ nhất tộc thì lại không nhất định a.

"Tất cả đứng lên đi!! Phong Vũ Xuân? Ngươi làm sao vậy? " Đi vào chủ vị chiếc ghế dành riêng cho mình, Diệp Tử Phàm phất tay để cho bọn họ đứng lên, hắn thấy Thiên Dực Yêu Vương có chút mất tự nhiên nên cất tiếng hỏi. 

"Hồi chủ nhân, ta không có sao, chỉ là tu luyện có một chút đường rẽ, cho nên có chút thất thần, mong chủ nhân thứ tội!" Phong Vũ Xuân ôm quyền đáp. 

Hắn cũng không thể nói là vì trông thấy Phong Khắc Nhiên chết mà sống lại sợ bị trả thù nên có chút thất thố a.

"Lần sau tu luyện cẩn thận nhiều hơn một chút! " Diệp Tử Phàm quan tâm một câu nói. 

Hắn biết là Phong Vũ Xuân đang nói dối, từ bên trong Hắc Hổ Đạo ngũ huynh đệ hắn cũng biết được hoàn cảnh bi thảm của Thiên Dực Hắc Hổ nhất tộc, nhưng mà hắn cũng sẽ không quan tâm, đây là công việc nội bộ của Thiên Dực Bộ Tộc bọn họ, hắn cũng lười phí tâm theo đuổi, chỉ cần có thể làm tốt công việc mà hắn giao phó là được rồi. 

"Tạ chủ nhân quan tâm, lần sau ta sẽ cẩn thận". Dừng lại một chút, hắn quan sát vị hắc diện hán tử bên trái Diệp Tử Phàm hỏi, " Chủ nhân, vị Yêu Vương này có phải là đại danh đỉnh đỉnh ba vạn năm trước tối cường giả Phong Khắc Nhiên hay không? "

Hỏa Lâm, Thoát Hoan cùng một đám Yêu Soái cũng vểnh cái tai lên thật cao để nghe, Thiên Dực Yêu Vương Phong Vũ Xuân hỏi vấn đề chính là bọn họ quan tâm nhất hiện nay. 

Trong đám người này, chỉ có Kim Cương Ma Hùng Thoát Hoan là từng có cơ hội diện kiến qua Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên một lần, chỉ là khi đó hắn chỉ là một đầu cửu trọng Yêu Thú rác rưởi, chỉ có đứng từ xa để thấy phong thái của Phong Khắc Nhiên. 

Khi đó Phong Khắc Nhiên đã là đang độ Ngũ Giai Lôi Kiếp, có lẽ cũng không còn nhớ đến một nhân vật nhỏ như hắn. 

"Hắn chính là Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên! " Diệp Tử Phàm liếc mắt nhìn qua một đám Yêu Thú, gật đầu đáp. 

Từ khi đứng trên lưng Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên bay trở về Luyện Thần Thành, hắn cũng không có ý định dấu giếm, ẩn tàng Phong Khắc Nhiên. 

Hắn còn muốn sử dụng Phong Khắc Nhiên tranh bá Thiên Hoang, cho nên không cần tất yếu gạt mọi người. 

"Thật là Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên a!" 

"Không phải nói Hắc Hổ Yêu Vương ba vạn năm trước đã chết rồi hay sao?"

"Đây là Hắc Hổ Yêu Vương không sai, chủ nhân sẽ không gạt chúng ta!"

"Cuối cùng ta cũng đã thấy được Thiên Hoang truyền Kỳ nhân vật. "

...

Từng tiếng nghị luận sôi nổi từ đám Yêu Soái vang lên, Lam Tinh, Viên Hồn, Lăng Thiên Bằng những người trước đầu nhập vào Diệp Tử Phàm nhìn về phía Phong Khắc Nhiên vẽ mắt đầy sùng bái. 

Bạch Phó, Sử Báo, Tọa Ảnh Nhân đám người sau này đầu nhập thì lại nhìn về phía Diệp Tử Phàm ánh mắt đầy kính sợ, ngay cả chết đi mấy vạn năm trước Yêu Vương vị kia chủ nhân cũng có thể làm cho hắn sống lại, cam tâm thần phục, thủ đoạn này thật không khác gì Thần Nhân, bị một vị chủ nhân như vậy nô dịch, bọn nó cảm thấy thật là không oan.

"Yên lặng, không thấy chủ nhân còn tại đây hay sao?" Nhìn thấy bên dưới nghị luận mất trật tự, đứng tại bên phải Bộ Phương lên tiếng quát.

Một tháng trước hắn đã sử dụng Yêu Nguyên Đan, không có gì khó khăn đã đột phá Tam Giai Yêu Soái cảnh, hiện tại giọng nói cũng hùng hồn hơn, gặp ánh mắt cảnh cáo của ba vị Yêu Vương hắn cũng không có sợ, ai bảo hắn là quản gia của Diệp Tử Phàm đâu.

"Phong Vũ Xuân, Hỏa Lâm, Thoát Hoan? Một tháng trước nhiệm vụ ta giao các ngươi đã hoàn thành chưa?" Sở dĩ hỏi như vậy vì hắn cũng không muốn sử dụng thần thức quá nhiều đi tra xét, phải biết đây là Thiên Hoang, mà không phải là Tinh Không, có một cái Pháp Tắc Phù Văn ý chí đang nhìn hắn đâu, nhất là khi quan sát Phong Khắc Nhiên cái chết, hắn lại càng thêm kiên kỵ.

"Chủ nhân, tam vị Yêu Vương không những đưa đến đủ số lượng Yêu Thú, mà còn nhiều ra thêm năm ngàn vạn con Yêu Binh!" Không chờ tam vị Yêu Vương lên tiếng, Bộ Phương đã dẫn đầu nói. 

Bây giờ hắn đã là tổng quản Luyện Thần Thành, phải ra dáng tổng quản, mọi sự việc lớn nhỏ bên trong Luyện Thần Thành hắn điều phải xem xét tỉ mỉ. 

Số lượng Yêu Thú mà Diệp Tử Phàm giao cho tam Vương, chậm nhất là Kim Cương Yêu Vương ngày hôm qua cũng đã đưa đến, bây giờ đã chứa đầy Luyện Thần Thành Ngục Giam, nếu không phải hắn cho người mở rộng ra Ngục Giam gấp đôi, không chừng còn không đủ giam giữ số lượng Yêu Thú khổng lồ kia đâu
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.