Chương trước
Chương sau
"Chủ nhân, bây giờ ngài muốn quay về Thiên Hoang hay sao?" Đại Hắc thấy Diệp Tử Phàm mân mê mảnh Lục Giai Yêu Đan hồi lâu, cũng không có ý định bây giờ thôn phệ nó tăng lên thực lực, cho nên cất tiếng hỏi. 

Quyết định này của Diệp Tử Phàm theo hắn thấy là vô cùng chính xác, hiện tại nếu như luyện hóa viên Lục Giai Yêu Đan mảnh vỡ này cùng lắm sẽ đưa Hỗn Độn Bá Thần Quyết đi vào đệ tam trọng viên mãn hậu kỳ cảnh giới, muốn đột phá Tứ Giai đó là điều không thể nào, thay vì như thế, để dành nó khi đột phá Tứ Giai bình chướng sẽ là hợp lý hơn.

"Không sai, hiện tại ta lại không có bản lĩnh tại Tinh Không du hành, chỉ có thể về lại Thiên Hoang tu luyện một đoạn thời gian! " Diệp Tử Phàm đem viên Yêu Đan mảnh vỡ kia cất vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, cũng không phủ nhận lời Đại Hắc nói. 

Với thực lực hiện nay của hắn, đi ra ngoài chỉ sợ có một con đường chết, thay vì như vậy lợi dụng Thiên Hoang Đại Lục tài nguyên giúp hắn tăng lên cảnh giới. 

Chỉ khi thực lực cũng đủ mạnh mới có thể tính chuyện ngao du Tinh Không, tại bên trong Thiên Hoang có một tầng Pháp Tắc Phù Văn bảo hộ, Ngũ Giai Thông Thần trở lên cường giả là sẽ không thể nào tự tiện xuất nhập, đối với hắn hiện tại mới là thích hợp nhất. 

"Chủ nhân, ta kiến nghị ngài tạm thời chưa cần trở lại Thiên Hoang vội!! "

"Nha! Đại Hắc? Không thể hồi Thiên Hoang, ở lại nơi đây đối với ta cũng không có chỗ tốt gì? " Diệp Tử Phàm thấy Đại Hắc lời nói có chút quái lạ lên tiếng hỏi. 

Hắn hiện tại thời gian vô cùng quý giá a, việc cần làm bây giờ là gom góp đủ số lượng Yêu Binh Yêu Tướng giúp hắn đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết đệ tam trọng viên mãn hậu kỳ, hắn thật không có thời gian lãng phí tại nơi đây. 

Nói nữa nơi đây vẫn còn đang đứng một tôn Thông Thần cảnh trung kỳ cường giả, nếu như không cẩn thận bị hắn phát hiện, như vậy hắn thật sự là chơi xong rồi. 

"Chủ nhân, cái tên Lệ Độc Hành kia có phiền phức! " Đại Hắc cũng không có thừa nước đục thả câu, rất là nhanh gọn nói. 

"Hắn gặp được đối thủ! " Diệp Tử Phàm rất là thông minh, chỉ cần lộ ra một chi tiết nhỏ, hắn có thể đoán ra được đại khái. 

Nói thật, đối với tên Lệ Độc Hành kia hắn rất là không thích, trong lòng của hắn thầm nghĩ một khi thực lực của hắn đủ cường sẽ tìm tên kia khai đao, nhưng mà bây giờ nếu như tên kia gặp phải phiền phức, hắn không ngại bỏ đá xuống giếng.

Đánh thì bây giờ hắn còn không đánh lại, nhưng mà đánh chó mù đường hắn lại rất là lành nghề. 

"Đúng vậy! Chủ nhân ngài nói không sai, tên kia thật sự gặp được đối thủ, mời ngài xem!!"Đại Hắc lại một lần nữa thi triển Quang Ảnh Thuật, cách vị trí hắn đang đứng khoảng hai ngàn một trăm vạn km trên viên tử tinh kia, hiện tại đang đứng hai người, một người là suýt nữa diệt đi hắn Thông Thần trung kỳ cảnh giới Lệ Độc Hành, còn một người lưng hùm vai gấu cảnh giới cũng không kém gì hắn trung niên nam tử, chỉ thấy vị trung niên nam tử kia nhìn về phía Lệ Độc Hành với ánh tràn đầy thù hận.

"Lệ Độc Hành! Ngươi không nghĩ là ta có thể tìm đến được nơi này chứ? " Trung niên đại hán kia ccất giọng ồm ồm nói. 

"Sư Vô Tình, quả thật là ta có chút bất ngờ! Không nghĩ ba vạn năm qua ngươi đã đột phá Ngũ Giai trung kỳ cảnh giới! " Lệ Độc Hành cũng không có bất ngờ lắm vì Sư Vô Tình tìm được mình vị trí, hắn tại đến đây nhận nhiệm vụ thủ hộ tòa Thiên Hoang Đại Lục này đã có ba vạn năm, thông tin về hắn cũng đã có lưu trữ bên trong hồ sơ Thần Viện, chỉ cần là có tâm người, muốn điều tra hắn cũng là không khó, cái hắn bất ngờ là ba vạn năm trước Sư Vô Tình này chỉ là Ngũ Giai Yêu Hoàng cảnh sơ kỳ viên mãn, không nghĩ đến hiện tại xuất hiện trước mặt hắn đã là Ngũ Giai trung kỳ. 

Tại Thần Lục, Thông Thần sơ kỳ có thể lấy hàng vạn mà tính, nhưng mà Thông Thần trung kỳ thì chỉ vài ngàn mà thôi. Có thể nói trung kỳ bình chướng sao mà khó khăn.

Hắn Lệ Độc Hành đột phá trung kỳ cảnh giới cũng chỉ mới hai ngàn năm trở lại đây mà thôi, đó cũng là do hắn nhận lãnh nhiệm vụ trường kỳ tại đây được Thần Viện ban cho mấy đầu Thượng Phẩm Linh Mạch, nếu không bây giờ hắn vẫn còn đang tại sơ kỳ viên mãn bồi hồi. 

"Lệ Độc Hành, năm xưa ngươi dẫn người công vào Sư Thành của ta, hàng ức vạn Sư Tộc đã bị ngươi đồ diệt, thù này hận này, cho dù tát cạn Thần Hải cũng không xóa đi được!! " Sư Vô Tình ánh mắt tràn đầy sát khí, làm tinh không vốn lạnh lẽo lại thêm đông cứng vài phần. 

"Sư Vô Tình, năm xưa công đánh Sư Thành các ngươi là do Thần Viện trưởng lão hội quyết định, ngươi không đi tìm bọn họ trả thù, tìm kiếm ta để mà làm gì chứ! " Lệ Độc Hành có chút bất đắc dĩ nói, năm xưa diệt Sư Thành chính là Cửu Đại Trưởng Lão ra lệnh, hắn chỉ là chấp hành mệnh lệnh mà thôi, tên này không đi tìm chủ mưu gây tội, lại đến đây tìm mình, đúng là cho mình là quả hồng mềm dễ bóp đâu.

Thật ra hắn cũng có thể hiểu được vì cái gì tên Sư Vô Tình này tìm mình trả thù, vì Cửu Đại Trưởng Lão Thần Viện đều có Thông Thần hậu kỳ viên mãn tu vi, nếu như đi tìm bọn họ đòi nợ, chỉ sợ sẽ chết rất nhanh. 

"Đánh rắm Trưởng Lão Hội Nghị, không phải đều là do Cửu Đại Gia Tộc của các ngươi lập ra hay sao?" Sư Vô Tình chửi ầm lên.

Cái gì là Trưởng Lão Hội Nghị, chẳng qua là do chín tên Lão Tổ của Cửu Đại Gia Tộc cầm giữ mà thôi, nếu như có một ngày hắn đột phá Lục Giai, nhất định sẽ diệt tuyệt bọn họ. 

Cửu Đại Gia Tộc vì tham lam bên trong Sư Thành có một đầu Cực Phẩm Linh Mạch cho nên mới phát binh công phạt Sư Thành bọn họ, cầm đầu chính là cái tên Lệ Độc Hành này, nói không chừng Tuyệt Phẩm Linh Mạch đã bị Cửu Đại Gia Tộc bọn họ chia cắt không còn. 

Cửu Đại Trưởng Lão đều là Thông Thần hậu kỳ viên mãn cường giả, hắn hiện tại còn không có thực lực cùng chi chống lại, chỉ có thể lấy tên Lệ Độc Hành này trước khai đao, chờ sau này cũng đủ thực lực sẽ tìm những tên kia tính sổ. 

"Sư Vô Tình, năm xưa ngươi từ trong tay của ta tránh thoát một mạng, đáng lẽ nên tìm một nơi u tối để ẩn thân, mà không nên có ý định báo thù, ngươi nên biết phía sau ta chính là Lệ Thành Lệ Gia, còn là Thần Viện Trưởng Lão, thậm chí còn là Thần Chủ!" Lệ Độc Hành ánh mắt cũng lạnh dần, chỉ là một tên Thông Thần trung kỳ mà thôi, lại dám mắng Cửu Đại Gia Tộc bọn họ, thật không biết chết là gì. 

Không nói Cửu Đại Gia Tộc, chỉ là Lệ Thành Lệ Gia bọn họ, cũng không phải là một con Thông Thần trung kỳ Yêu Thú có thể đối kháng.

Bây giờ hai người bọn họ đều là Thông Thần trung kỳ cảnh giới, nếu như mà đánh lên, còn không biết ai sẽ thắng được đối phương đâu. 

"Hừ, Lệ Độc Hành, ngươi cũng đừng có xã da hổ làm kỳ, Sư Vô Tình ta chỉ tìm Cửu Đại Gia Tộc các ngươi trả thù, cũng không có ý định chống đối lại Thần Chủ!!" Lệ Độc Hành nhắc đến Lệ Gia, Cửu Đại Gia Tộc, Sư Vô Tình cũng không có mảy may biến sắc, nhưng mà khi nhắc đến Thần Viện Thần Chủ kia, trong giọng nói lại tỏ ra kiên kỵ thật sâu.

Không vì gì khác, Thần Viện Thần Chủ chính là một vị Hóa Thần cảnh cường giả duy nhất của Thần Lục, là chân chính chưởng khống giả của toàn bộ Thần Lục.

Cửu Đại Gia Tộc thực lực tuy mạnh, nhưng mà chỉ là tiểu đánh tiểu nháo mà thôi, nếu như vị Thần Chủ kia không thích, Cửu Đại Gia Tộc sẽ tan thành mây khói chỉ là một ý niệm chi gian.

Hắn Sư Vô Tình có thể không xem Lệ Độc Hành, thậm chí Cửu Đại Gia Tộc ra gì, nhưng mà đối với vị Thần Chủ kia, hắn lại không giám bất kính, chỉ là vị Thần Chủ kia đã mấy chục vạn năm không hiện thế, Thần Lục hiện tại chân chính chưởng khống giả chính là Cửu Đại Gia Tộc. 

"Sư Vô Tình, lần này ngươi đến đây là có ý định không bỏ qua cho ta sao?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.