Chương trước
Chương sau
"Chủ nhân! Ngài cần phải lấy được viên ngọc kia!"Đang lúc Diệp Tử Phàm đang phiền chán thì Đại Hắc thanh âm lại vang lên.

"Đại Hắc? Đây là món đồ gì? "Diệp Tử Phàm nhìn lên bàn đấu giá lớn bằng bàn tay Lục Sắc Ngọc Thạch, trong lòng khó hiểu.

Hắn dùng Thần Thức cảm nhận trong, cũng không có gì đặc biệt, nhưng Đại Hắc là một lão yêu quái sống không biết bao nhiêu năm tháng, sẽ không bắn tên không trúng đích.

"Chủ nhân! Đây chính là một mảnh Lục Giai Yêu Đan mảnh vỡ a, nếu như có được nó, Tam Trọng Hỗn Độn Bá Thần Quyết có thể thành công đột phá! " Đại Hắc trong lời nói còn rất là kích động.

"1100 vạn kim tệ!!! "Diệp Tử Phàm ánh mắt cực nóng, như là trông thấy một tuyệt thế mỹ tiên cởi đồ trần trụi hiện ra trước mắt hắn.

Tuy là không biết Lục Giai Yêu Thú ở cấp bậc gì so với tu luyện giả, nhưng từ hiểu biết của hắn tại Thiên Hoang này, cấp bậc cao nhất cũng chỉ có Tứ Giai Yêu Thú mà thôi.

Mặc dù vậy, cường giả Pháp Thần của nhân loại nếu không cầm trong tay Đạo Khí, đừng nghĩ đến việc thắng được bọn chúng.

Tứ Giai đã lợi hại như vậy, hắn có thể tưởng tượng ra được, Lục Giai Yêu Thú khủng bố đến bao nhiêu, cho dù là một mảnh vỡ Yêu Đan của nó, cũng làm cho hắn vô hạn tăng lên.

"1100 vạn kim tệ lần thứ nhất.. Còn có ai ra giá cao hơn không? " Bách Tuyết Mị nhìn quanh toàn trường hỏi.

Thật ra nàng đối với viên Ngọc Thạch này cũng không ôm bao nhiêu hi vọng, trong Các đã giám định rất nhiều lần, nhưng mà không tìm được công dụng của nó, nhưng mà bỏ đi thì lại tiếc, vì vậy mới đem nó ra thử vận may, dù sao, cũng là trong Các một vị Chân Huyền lão tổ vào sinh ra Tử mới có được.

"1100 vạn kim tệ lần thứ hai....1100 vạn kim tệ lần thứ ba... Xin chúc mừng vị khách quý tại Địa Tự số 20 hào thành công đập đến viên Lục Sắc Ngọc Thạch này!!! "Bách Tuyết Mị âm thanh vô cùng nhanh, dường như sợ người này đổi ý đồng dạng.

Nàng cũng giống như bao nhiêu vị gia chủ, Siêu Phàm tại đây, đối với dùng một số tiền lớn để mua một viên chỉ biết phát sáng cục đá, không bằng dùng số tiền đó để mua tài nguyên tu luyện tăng lên thực lực.

Cả hội trường đồng thời nhìn Địa Tự số 20 với ánh mắt quái dị, những Võ Mạch cảnh tại Nhân Tự phòng đấu giá còn kiên kỵ thân phận của hắn, không dám nhìn lâu, nhưng mà những Siêu Phàm cường giả thì lại không nhiều cố kỵ như vậy, ánh mắt giễu cợt kia người mù cũng có thể nhìn ra.

"Hừ! Một đám người vô tri!" Diệp Tử Phàm Thần Thức đảo qua, bắt gặp phải ánh đám người này, không khỏi hừ lạnh một tiếng.

Đây là Lục Giai Yêu Thú Đan a, nếu như nó còn sống, cho dù tập hợp tất cả Yêu Thú, Nhân Tộc cường giả của Thiên Hoang lại, cũng không đủ cho nó thổi một ngụm khí.

Các ngươi còn dùng ánh mắt khinh thường, thật đúng là vô tri không sợ.

"Tiền bối! Đây là Lục Sắc Ngọc Thạch, mời ngài kiểm tra!" Một giọng nói dễ thương truyền đến, một vị thị nữ hai tay cung kính mang theo viên ngọc thạch đi vào căn phòng của hắn.

Khác với Nhân Tự phòng khách quý, Địa Tự phòng khách quý nếu đấu giá được vật phẩm sẽ có người đưa đến tận nơi cho mình, chỉ cần trả tiền là được, Nhân Tự phòng khách quý phải chờ đến kết thúc đấu giá hội mới có thể nhận đồ va thanh toán.

"Chủ nhân! Đây là Lục Giai Yêu Đan không có sai, nhưng mà ngài cần phải rời đi nơi này! " Sau khi đem kim phiếu thanh toán cho Đa Bảo Các, vị tiểu thư kia cũng đã rời đi, trong phòng chỉ còn lại mình hắn. Đại Hắc khẳng định làm hắn vui mừng, nhưng mà rời đi nơi này là sao.

"Đại Hắc? Tại sao phải rời đi sớm như vậy? " Diệp Tử Phàm khó hiểu hỏi. Không phải đấu giá hội mới bắt đầu phần gây cấn sao? Bây giờ rời đi có vẻ không được a.

"Chủ nhân, ta phát hiện trên viên Yêu Đan này có một đạo mịt mờ Thần Thức ấn ký, rất có thể ngài đã bị người khác theo dõi! "

"Cái gì? Tại sao ta lại không có phát hiện ra?" Diệp Tử Phàm thất kinh hỏi.

Phải biết bây giờ Thần Thức của hắn có thể so với Chân Huyền Sơ Kỳ cường giả, nếu như có người dám dùng Thần Thức ấn ký để theo dõi, hắn sẽ ngay lập tức phát hiện ra, trừ khi...

"Chủ nhân! Đạo Thần Thức ấn ký này là một tên Chân Huyền Trung Kỳ cường giả, ngài không phát hiện ra cũng là bình thường! "Quả nhiên, hắn suy đoán không có sai.



Chân Huyền Cảnh Trung Kỳ cường giả Thần Thức cường đại hơn Sơ Kỳ gấp đôi, nếu muốn dùng Thần Thức ấn ký, hắn thật sự không có biện pháp.

"Đại Hắc? Có thể tiêu trừ đạo Thần Thức ấn ký này hay không? "Diệp Tử Phàm lo lắng hỏi, không cần suy đoán hắn cũng có thể biết được là do vị Chân Huyền cường giả phía sau lưng Bách Tuyết Mị làm ra, nếu như mà đối phương muốn đối phó hắn, bây giờ hắn thật không có bao nhiêu sức chống cự.

"Cái này rất là đơn giản, chỉ cần đưa nó vào Luyện Thần Đỉnh, ta có thể loại bỏ nó, nhưng mà làm vậy sẽ đánh rắn động cỏ, ngài phải cẩn thận suy xét a!"

Đánh rắn động cỏ sao? Cái này hắn đương nhiên biết, hắn hiện tại ở trung tâm của Mạc Thành, vị kia Chân Huyền cảnh còn một tia cố kỵ, nên chỉ dùng cách này theo dõi hành tung của hắn, nếu như hắn xóa đi Đạo Thần Thức ấn ký này, vị kia Chân Huyền sẽ không có cố kỵ gì nữa, lập tức ra tay với hắn.

Tuy nói Thiên Hoang điều luật sẽ có chút phiền phức, nhưng đối với Chân Huyền cường giả như bọn họ sẽ không có vấn đề gì.

Xem ra, một loạt hành động của hắn trong thời gian gần đây đã làm cho người có tâm để ý, nơi này thật không nên ở lâu.

Đã có quyết định, hắn cũng không có dừng lại, cầm Lục Giai Yêu Đan bỏ vào nhẫn trữ vật, sau đó rời đi Đa Bảo Các này.

Còn về vị Chân Huyền tính toán hắn kia, chờ khi thực lực đủ cường, hắn sẽ tìm đối phương chào hỏi.

Diệp Tử Phàm lại không có biết, tại hắn rời đi không bao lâu, Địa Tự phòng khách quý số 4 cũng không có tung tích.

...

"Ngân Trưởng Lão! Hắn đã rời đi!"Tại một gian xa hoa tại lầu ba Đa Bảo Các, Bao Tính hướng một tôn trung niên báo cáo.

Trên người của vị trung niên phảng phất như Thần linh hàng thế, làm cho người nhịn không được quỳ rạp trên mặt đất, trong đôi con mắt phát ra thâm thúy quang mang, làm cho người ta không biết hắn đang suy nghĩ gì.

Hắn chính là Đa Bảo Các Cửu Đại Trưởng Lão một trong Ngân Thái.

"Ta đã biết! Chuyện này ngươi làm rất tốt! " Ngân Thái nhìn vị Bao chấp sự trước mắt, khen ngợi một câu.

"Ngân trưởng lão! Nếu như biết trên người hắn có bí mật, tại sao ngài không ra tay bắt lại hắn? " Bao Tính không rõ hỏi.

Kể từ khi từ trong tay Diệp Tử Phàm đạt được số lượng lớn Thượng Phẩm Trùng Mach Đan khi, hắn đã cho người điều tra về Diệp Tử Phàm tất cả.

Đối với thế lực của bọn họ mà nói, điều tra ra thân phận chân chính của Diệp Tử Phàm cũng không có khó, chỉ trong vòng ba ngày Diệp Tử Phàm từ lúc sinh ra đến lúc lớn lên tất cả đều hiện ra trước mắt của hắn.

Sau khi xem xong những tư liệu kia, Bao Tính vô cùng kinh ngạc, không nghĩ đến Diệp Tử Phàm chỉ là con rơi của Diệp gia, còn chỉ có mười sáu đã đột phá đến Siêu Phàm.

Hắn lập tức gửi những tài liệu điều tra được cho người đứng đằng sau của hắn là vị Ngân Trưởng Lão này, nếu không, một vị Chân Huyền Trung Kỳ siêu cấp cường giả làm sao sẽ đến Mạc Thành này.

"Ngươi có điều không biết, hắn là người của Diệp gia a!" Ngân Thái đi đến bên cửa sổ, nhìn về hướng Diệp Tử Phàm rời đi nói.

"Diệp gia....chẳng lẽ truyền thuyết là thật, Diệp gia này chính là một nhánh của Hoàng Tộc Diệp gia? " Bao Tính như nghĩ đến chuyện gì, kinh ngạc bật thốt.

Diệp gia, đây là Quốc Họ của Hoàng Tộc Đại Hạ, chính là Tứ Tinh thế lực a, so với Đa Bảo Các của bọn họ cũng không hề kém.

Đại Hạ Pháp Thần cùng bọn họ Đa Bảo Pháp Thần quan hệ cũng không tệ, thường xuyên qua lại hợp tác với nhau.

"Không sai! Năm xưa Diệp Chính Quang vì yêu thầm Thái Tử Phi lúc đó nên mới bị hoàng thất Diệp gia trục xuất, không nghĩ đến bốn trăm năm sau hắn lại có một hậu nhân xuất sắc như vậy! "Ngân Thái cảm thán nói.

Diệp Tử Phàm mới mười sáu tuổi thành tựu Siêu Phàm, trên người của hắn đương nhiên là có bí mật to lớn, hắn cũng rất muốn bắt lại Diệp Tử Phàm, nhưng chuyện này chỉ có âm thầm tiến hành, nếu như công khai hành động, Đại Hạ Đế Quốc cùng Đa Bảo Các rất có thể sẽ xảy ta chiến tranh.

Một vị mười sáu tuổi Siêu Phàm cường giả, các thế lực lớn đều biết nó có ý nghĩa gì, đó là tương lai Pháp Thần a, trong Bát Đại Thế Lực nếu có thêm một vị Pháp Thần, cách cục của Đại Lục hiện tại có thể bị đánh vỡ.

Đừng nhìn hiện tại các thế lực bề ngoài tỏ ra hòa hợp êm thấm, nhưng bên trong cạnh tranh đấu đá vẫn là chưa từng đoạn qua, nếu không có yêu thú bên cạnh, Đại Lục này Thần Chiến đã xảy ra từ lâu.

"Ừm!Tại sao lại như vậy? "Ngân Thái giật mình, hắn không thể tin được nói.

"Trưởng Lão, ngài có chuyện gì? "Bao Tính cũng là kinh ngạc không hiểu, Ngân trưởng lão vừa rồi còn thong dong bình đạm, sao bây giờ lại thất thố như thế.

Ngân Thái không có trả lời, mà ngay lập tức biến mất tại gian phòng, chỉ vừa mới đây thôi hắn đã không còn cảm nhận được Thần Thức ấn ký mà hắn đã gieo lên viên Lục Ngọc kia.

Điều đó cũng có nghĩa là hắn đã mất đi hành tung của Diệp Tử Phàm, hắn làm sao lại không kinh ngạc, phải biết xảy ra hiện tượng này chỉ có một cách giải thích, đó là có người đã hủy đi Thần Thức mà hắn đã gieo.

Trong khoảng thời chưa đến ngắn có thể vô thanh vô tức hủy đi Thần Thức ấn ký của hắn, người này tu vi tuyệt đối không kém gì hắn, thậm chí còn hơn.

Nhưng để hắn từ bỏ, hắn lại không có cam tâm, vì vậy, hắn phải đuổi theo.

...

La Lâm Sơn Mạch là một đầu chỉ có mấy vạn dặm Sơn Mạch, nơi đây cách Mạc Thành cũng chỉ có hơn một ngàn dặm lộ trình, là nơi tập trung đông đảo những võ giả chỉ có võ mạch trung, sơ kỳ đến đây săn thú, vì nơi đây rất là an toàn, không hề có Siêu Phàm cảnh yêu thú hiện thân.

Cho dù là Thất,Cửu Trọng yêu thú cũng là hiếm như lá mùa thu, đơn giản chúng nó đã bị cường giả hoàng thất Mạc La diệt sạch.

Chỉ chừa lại một ít yêu thú cấp thấp dành cho hoàng thất đệ tử hoặc một ít tán tu rèn luyện.

Thất Trọng trở lên Võ Mạch sẽ là không đến nơi đây.

"Bây giờ có lẽ vị Chân Huyền kia đã dùng Truyền Tống Trận đi đến Long Uyên Sơn Mạch rồi! "Diệp Tử Phàm từ trên không trung hạ xuống, thần sắc có chút thở phào nhẹ nhõm.

Vừa rồi, hắn đã đi về hướng Phù Văn Sư công hội không xa, mới đem Lục Giai Yêu Đan đưa vào Luyện Thần Đỉnh để Đại Hắc xóa đi Thần Thức ấn ký, sau đó hắn mới âm thầm đi đến nơi này.

Hắn làm như vậy cũng chỉ là đánh lạc hướng của vị Chân Huyền kia mà thôi, ở trong hoàn cảnh đó, ai cũng sẽ nghĩ hắn dùng truyền tống trận rời đi, nhưng thật ra không phải, hắn quay đầu lại chuyển hướng đến La Lâm Sơn Mạch này, vì ở nơi đây có thứ mà hắn cần.

"Cho dù là hắn biết mình bị lừa, quay lại nơi đây ta cũng không sợ, La Lâm Sơn Mạch này phạm vi mấy vạn dặm, với chỉ có bốn mươi dặm Thần Thức hắn, muốn tìm được ta chẳng khác nào mò kim đáy biển! " Đi nhanh vào Sơn Mạch, Diệp Tử Phàm âm thầm nói.

Chân Huyền Trung Kỳ Thần Thức cũng chỉ có điều tra được 20 km vuông phạm vi xung quanh mình mà thôi, hơn nữa tại phía trung tâm nhất của Sơn Mạch, nghe nói là nơi Mạc La lão tổ tiềm tu, muốn xâm nhập vào cũng sẽ không tránh được xung đột.

Tổng hợp nhiều yếu tố nên hắn mới chọn La Lâm Sơn Mạch này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.