Khương Minh Chi bám vào cánh tay người vừa chạy tới, miễn cưỡng giữ được thăng bằng: “Cảm ơn.”
Tần Thiệu Khải nghe thấy xưng hô "Bà chủ” thì thay đổi vẻ mặt và giọng điệu trong nháy mắt, gắng gượng thể hiện ra ba phần ý cười, ngượng ngùng nhìn Khương Minh Chi: “Vị này là...?”
“Tiểu Âm không nhanh xem cô Khương có bị làm sao không, tại sao có cái ly mà em cũng không cầm chắc được thế.” Anh ta lập tức khiển trách Phí Âm đứng cạnh, sau đó quay sang cười xòa với phó tổng giám đốc Đức Thân: “Hiểu lầm, hiểu lầm thôi.”
Phí Âm không biết phó tổng giám đốc Đức Thân, trong lúc nhìn thấy một người đàn ông trung niên vô cùng bình thường xông tới đỡ Khương Minh Chi, cô ta còn thầm cười Khương Minh Chi còn chẳng thèm chọn người, ai ngờ lại nghe thấy người đàn ông trung niên kính trọng gọi “Bà chủ” và bị Tần Thiệu Khải quở trách, cô ta đần người, vươn tay ra phía trước như phản xạ có điều kiện, sau đó ý thức được người đối diện là Khương Minh Chi, cô ta lại rụt tay về.
Cô ta không biết tại sao mọi người lại nhìn dồn hết về phía này, mặc dù Khương Minh Chi là “Bà chủ” gì đó, trong mắt đám người xuất chúng mắt cao hơn đầu này thì cô và cô ta đều là diễn viên làng giải trí.
“Sao thế, đây là...” Đúng lúc này, một giọng nói từ xa truyền tới.
Phí Âm ngẩng đầu lên, nhìn thấy cậu ấm chủ bữa tiệc cậu Cao và cả... Lộ Khiêm, hai người họ đang bước nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-luu-an-hon-lat-xe-roi/2663404/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.