Vai Khương Minh Chi lắc lên lắc xuống trong tay Tống Tinh, cô nghe cô ấy nói xong thì ngẩn người.
Tống Tinh đầy hào hứng: “Nghe rõ chưa, có cần tôi lặp lại lần nữa không?”
Khương Minh Chi tránh vai khỏi tay Tống Tinh.
Ánh mắt cô vô thức nhìn qua nơi khác, vừa ngạc nhiên vừa khó hiểu, thậm chí còn có phần hoảng loạn không biết phải làm sao: “Sao, sao có thể chứ, tin đồn mà làm như thật vậy.”
“Lần trước tôi đã nói với bà về tin đồn sau này Lộ Khiêm sẽ thường trú ở Bình Thành chẳng phải là thật đó sao?” Tống Tinh kiêu ngạo hất cằm lên.
Khương Minh Chi nhớ tới tin đồn lần trước, không tiếp lời.
Tống Tinh chạy đi kéo rèm cửa sổ ra, hít một hơi không khí trong lành, sau đó tựa vào tường cười nhìn Khương Minh Chi.
Khương Minh Chi vô thức nhìn ra ngoài cửa sổ, người dưới đèn đường đã đi rồi.
Tống Tinh nhướng mày với Khương Minh Chi: “Hả?”
...
Tối nay Khương Minh Chi không ngủ yên được, Tống Tinh bên cạnh đã say giấc từ lâu, cô vẫn trằn trọc lăn qua lăn lại trên giường.
Cô nhắm mắt lại, trước mắt toàn là khung cảnh mình và Lộ Khiêm cãi nhau ngày đó, hình bóng Lộ Khiêm đứng dưới đèn đường nhìn cô lúc tối và cả lời Tống Tinh nói với cô.
Khương Minh Chi không biết mình trằn trọc bao lâu, cuối cùng mơ màng chìm vào giấc ngủ, hôm sau cô dậy thì Tống Tinh đã đi rồi.
Cô ngủ dậy, theo thói quen liếc nhìn điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-luu-an-hon-lat-xe-roi/2663380/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.