Khương Minh Chi nghe Lộ Khiêm hỏi cô xong thì thấy một hiện thực “mỗi một hạt gạo trong nhà địa chủ không bao giờ miễn phí”, cứ như bị số phận siết sau gáy, ngoại trừ nghe theo thì không thể làm gì.
Lộ Khiêm ôm eo, bế cái người đang cảm thấy như bị túm sau gáy đi về phòng ngủ.
Ở thời khắc sống còn ấy, Khương Minh Chi vẫn chưa hết hi vọng, cố bám vào khung cửa.
Lộ Khiêm vô cùng kiên nhẫn, lật từng ngón tay trên khung cửa của người phụ nữ chưa chịu từ bỏ ra, sau đó anh đóng cửa lại.
...
Hôm sau Khương Minh Chi dậy vì đói bụng.
Bây giờ cô càng ngày càng nghi ngờ bát mì kia có phải âm mưu quỷ kế gì của Lộ Khiêm hay không, hay là ngay từ đầu anh đã không muốn cho cô ăn, chẳng phải chỉ ăn có một bát mì của anh thôi sao, lượng vận động lớn như thế, ăn chưa ấm bụng đã bị cô tiêu hóa hết rồi còn gì.
Khương Minh Chi ngủ dậy thì ngồi trên giường lướt vòng bạn bè, thấy trong vòng bạn bè có người cho em bé ra sưởi nắng, kháu khỉnh bụ bẫm đáng yêu lắm luôn.
Khương Minh Chi nhớ ra trước đó Lộ Khiêm từng bảo em gái anh cũng vừa sinh con, anh hỏi cô có muốn đi thăm không.
Cô gái bé nhỏ đáng thương bị anh trai xấu xa gả ra ngoài ngày trước cũng đã sinh em bé rồi.
Không biết tại sao, cứ ngồi nghĩ mãi Khương Minh Chi dần chuyển tầm mắt xuống bụng mình.
Với tần suất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-luu-an-hon-lat-xe-roi/2663328/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.