Lúc Lê Diễn tỉnh lại thì đã là 11 giờ trưa, giường của anh đặt sát vách tường, dịch người một chút liền có thể kéo được màn cửa sổ, Lê Diễn nhìn thoáng ra bên ngoài, mặt trời rất tốt, hôm nay là một ngày nắng.
Anh lại nằm trên giường một lát rồi mới chống tay ngồi dậy, vén chăn nhìn thấy nửa người dưới của mình, trong lòng vẫn sẽ bất thình lình bị dọa sợ một chút.
Ba năm rưỡi, anh vẫn chưa thể nào quen được tình trạng thân thể của mình hiện giờ, nhất là mỗi khi ngủ dậy, luôn luôn hi vọng đây chỉ là một cơn ác mộng, chân bên dưới chăn vẫn còn, có thể đi, có thể chạy, nhưng cuối cùng vẫn bị hiện thực đả kích, tấm thân tàn tạ cực điểm.
Chu Tiếu đã đi làm, cảm xúc Lê Diễn nặng nề, đem người chuyển qua xe lăn, khe khẽ thở dài, anh không đeo chân giả, kéo ngăn tủ lấy quần áo sạch trực tiếp vào phòng vệ sinh tắm rửa.
Thật ra tối qua ngủ được một giấc không tệ, có thể là do ban đêm ăn được một bữa cơm nóng, trong dạ dày không còn cảm giác chộn rộn, Lê Diễn vẫn còn nhớ hương vị của món ớt xào thịt kia, vừa cay vừa thơm quyện cùng thịt heo béo ngậy, mỡ nhưng không ngấy, ăn với cơm thật ngon.
Nếu mà nhiều cơm hơn một chút thì thật tốt, nghĩ đến bản thân đã làm chuyện không mấy vinh quang vào tối qua, lại ở trước gương chậm rì rì chuẩn bị đánh răng.
Lúc đánh răng, anh nhìn thấy ly nước và bàn chải của Chu Tiếu, thật ra lúc tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-luat-con-nhim/191067/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.