Tiếp tục qua lăn lại một trận như vậy, sau cùng Hứa Khiêm cơ hồ ngất đi, chờ khi tỉnh lại mặt trời đã lên cao. Y mơ mơ màng màng trở mình, ôm lấy chăn tính ngủ một giấc, đạp chân một cái trực tiếp đạp phải vật gì đó…
Đầu này Nghiêm Mạc đang ngủ say, bỗng nhiên bị người khác đạp tỉnh, theo bản năng làu bàu một hồi. Hứa Khiêm ban đầu sợ hết hồn, vừa nhìn thấy là hắn, cũng bình thường trở lại, chỉ hận vừa rồi chân đạp chưa đủ mạnh.
Nghiêm Mạc vẫn còn mơ màng: “Anh đá tôi làm gì?”
Hứa Khiêm cười lạnh một tiếng, cổ họng khàn khàn mắng một câu ‘cầm thú’.
Từ từ lấy lại ý thức, y mới phát hiện mình eo mỏi lưng đau, mỗi một cái xương giống như sau khi bị tháo ra lắp lại một lần nữa, chỉ vừa trở mình cũng đã hao phí sức lực toàn thân y, hoàn hảo là hôm nay không đi làm, bằng không tuyệt đối hỏng việc.
Nghiêm Mạc nhìn thấy y như vậy, ho khan vài tiếng hỏi y có muốn ăn gì không. Hôm qua Hứa tổng mệt nhọc, bây giờ nằm trên giường cũng không muốn dậy, nghe hắn hỏi như vậy, liền nói: “Cậu mua bao thuốc lá cho tôi đi.”
Nghiêm Mạc nhíu mày: “Mới sáng sớm liền hút thuốc, không tốt đối với cơ thể… Tôi đi làm chút cháo cho anh, thịt nạc trứng bắc thảo thế nào?”
Hứa Khiêm trợn trắng mắt, mặc kệ hắn.
Nghiêm Mạc cho rằng y thầm chấp nhận, đi vào bếp loay quay, chỉ chốc lát sau mùi thơm bay ra, suy cho cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-kien/2178944/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.