"Bành tổng, tôi, tôi đã trở về." An Thần nhìn một phòng đầy người, hơi sợ hãi.
"Ừ, đưa thuốc cho tôi." Bành Nghị tiếp lấy rồi thả thuốc vào rượu, huơ huơ: "Đây chính là rượu mao đài hảo hạng, đặc biệt dùng để tiếp đãi Hứa tổng." Nói xong, gã kéo mặt Hứa Khiêm, bóp quai hàm đổ vào trong miệng y.
Rượu đế năm sáu chục độ vào cổ họng giống như nuốt một con dao nhỏ, Hứa Khiêm không dám giãy giụa, rất sợ bị sặc, hiếm khi thuận theo nuốt vào toàn bộ chất lỏng, khẽ ho nhẹ hai tiếng, không nhịn được nói: "Có thể cút chưa? Chẳng lẽ mày còn muốn tận mắt nhìn hiện trường sao?"
Vừa nói như thế một chén rượu đã rót hết sạch, sắc mặt y đỏ lên, đôi môi càng trắng bệch hơn, cả người nhìn qua giống như bị thiêu đốt, ánh mắt lại phát sáng khiếp người.
Bành Nghị nhìn ánh mắt y, không khỏi hơi sợ hãi, sau khi quẳng vài câu hung ác, mang theo An Thần đi ra ngoài, lưu lại ba tên du côn phê thuốc và Hứa Khiêm bị hạ thuốc ở trong phòng. Camera đã được bày biện xong xuôi, ống quay tối om nhắm ngay bốn người, với Hứa Khiêm mà nói, giống như họng súng lúc hành hình.
Y run rẩy phun ra một ngụm hơi nóng, thẳng lưng dậy, đôi mắt hơi đỏ lên không hề có một chút sợ hãi, ngược lại lấy thái độ từ trên cao nhìn xuống mà khinh thường mọi người. Ba tên du côn kia nhìn y một hồi lâu, y nhìn chúng một lúc, lát sau vẫn không có ai tiến lên, về sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-kien/2178859/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.