Cúp điện thoại xong Hứa Khiêm nhắm mắt lại tựa vào đầu giường, thở phào nhẹ nhõm.
Nghiêm Mạc không phải là kẻ ngốc, từ cuộc đối thoại ban nãy cũng nghe được đôi chút, ngón tay hắn bện chặt lại, do dự nhìn khuôn mặt tái nhợt của Hứa Khiêm, đột nhiên nhớ tới lời tỏ tỉnh tối hôm qua, vẻ mặt ửng đỏ lên.
Tuy ở trên giường không thể tin, nhưng thái độ của Hứa Khiêm lúc đó lại không giống như là giả, từ sau khi tỉnh dậy Nghiêm Mạc vẫn suy nghĩ làm thế nào để... từ chối.
Hắn và Hứa Khiêm bắt đầu từ quan hệ bạn giường người tình ta nguyện, hôm nay Nghiêm Mạc cảm thấy mình vẫn chưa thể hoàn toàn buông xuống Văn Bân, mà với phần tình cảm này của Hứa Khiêm, hắn không có cách nào có thể toàn tâm toàn trí trao ra nên cũng không cần thiết tiếp nhận... Coi như là hắn tự mình đa tình cũng được, nhưng có một số việc nhất định phải giải thích rõ ràng, Nghiêm Mạc nghĩ như vậy, giống như cuối cùng phải hạ quyết tâm. Hắn tằng hắng giọng, mang theo chút tâm trạng buồn bã mở miệng: "Tối hôm qua..."
Hứa Khiêm như đã sớm có dự cảm, nhanh chóng cắt ngang lời hắn: "Hôm qua tôi không đem chìa khoá, về nhà nhấn chuông cửa không ai mở nên phải đi ra... quán bar gần đó, ngồi một lát."
Nghiêm Mạc đợi cả buổi không nghe thấy đoạn tiếp theo, không nhịn được nói tiếp: "Sau đó?"
"... Sau đó gặp một kẻ trước đây không hợp nhau, cuối cùng là như hôm qua cậu đã thấy." Hứa Khiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-kien/2178853/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.