Nháy mắt đã đến cuối tuần, Hứa Khiêm mang Kỷ Văn Hàn đi tới quán cơm Tây mà y và Nghiêm Mạc thường đến – thật sự đây cũng không có mục đích gì khác, Hứa Khiêm thích bầu không khí và thức ăn nơi đó, hơn nữa một tháng này toàn ăn đồ thanh đạm, hơi nhớ mùi vị ở đấy.
Hôm nay Kỷ Văn Hàn chỉ mặc một bộ âu phục thoải mái, cổ áo thắt cà vạt, thân cậu cao, vóc dáng cũng không tồi, tuỳ tiện đứng đó, 100% người đi qua đều quay lại nhìn. Hứa Khiêm lăn xe từ lối riêng của bệnh viện xuống, liếc mắt liền thấy cậu thanh niên đẹp trai kia, không tự chủ được mà cười cười.
Đây là một cậu chàng rất tốt, trên người cậu có thiên phú lẫn hy vọng nhiệt huyết của Hứa Khiêm, huống gì, cậu còn rất trẻ.
Kỷ Văn Hàn thấy Hứa Khiêm tới, vui vẻ chạy lại, xoay một vòng trước mặt y, "Thế nào thế nào?"
"Cái gì thế nào?"
"Có đẹp trai không, hôm nay em mất một tiếng đồng hồ trước khi ra khỏi nhà đấy." Kỷ Văn Hàn cười hì hì nói, lộ ra hai cái răng nanh dễ thương, "Bọn bạn cùng phòng đều nói cực kì đẹp trai!"
Hứa Khiêm bật cười, "Đẹp trai, đẹp trai, nhưng mà nhưng mà bộ âu phục này của em ghê quá, lát nữa anh dẫn em đi mua bộ đẹp hơn."
Kỷ Văn Hàn lắc đầu, "Vậy cũng không được, Hứa ca, em đã sớm thề không lấy thêm của anh một phân tiền nào nữa..."
"Không phải là em lấy của anh, mà anh muốn đưa em lấy, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-kien/2178825/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.