"Sao đột nhiên muốn hỏi chuyện này?"
"Anh có chút việc riêng... Nói chung, em biết không?"
Văn Bân hình như do dự một chút, "Thật ra Hứa ca rất ít kể với em chuyện trước kia của y, nhưng dù sao quen biết nhiều năm như vậy... Chậc, nếu đàn anh thật sự muốn biết câu chuyện, theo em có một người."
"Ai?"
"À... chính là trợ lý bên người Hứa ca, họ Giang, tên Giang Thành Vọng, quan hệ của các anh tốt vậy nên đã gặp rồi phải không?"
"... Ừm." Lúc này Nghiêm Mạc mới nhớ tới, hắn còn phương thức liên lạc với Giang Thành Vọng, chỉ có điều với quan hệ của đối phương cùng Hứa Khiêm, đoán chừng sẽ không để ý hắn.
Đầu kia Văn Bân im lặng một hồi, lại nói: "Sư huynh, con người của Hứa ca vô cùng sĩ diện, đối với quá khứ của mình cũng có chút... mâu thuẫn? Nói chung nếu như nếu anh tra ra được cái gì, nghìn vạn lần đừng nói hết với y, lòng tự trọng của y quá mạnh mẽ, sẽ khó chịu."
"Ừ." Nghiêm Mạc thở dài, "Cảm ơn em, trước đây nói muốn mời em ăn cơm... À, tuần này thì sao? Cuối tuần có thời gian không?"
"Có."
"Vậy được, đến lúc đó mang theo... mang theo em dâu tới nhé."
"Dạ, em về đây, còn nữa đàn anh... em cũng có lời muốn với anh."
Nghiêm Mạc cúp điện thoại, lại nhìn bức ảnh chụp kia, có chút đứng ngồi không yên, hắn phải khẩn cấp hiểu một vài thứ... Một số, một số chuyện trước đây hắn chẳng bao giờ nghĩ tới, bỏ qua, bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-kien/2178810/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.