Mấy ngày kế tiếp, hai người hầu như gắn nhau như hình với nhau.
Hứa Khiêm tuy ngoài mặt chưa nói đồng ý cho đối phương vào ở, Nghiêm Mạc cũng cực kỳ nhanh trí lén mua rất nhiều vật dụng hàng ngày để ở nhà, sau đó thuận theo lẽ mà mặc áo quần mua hồi cuối tuần vào, ban ngày mang theo vi tính qua chuẩn bị cho cuộc thi tài thiết kế, hơn 8h tối nếu Hứa Khiêm vẫn chưa về nhà, hắn sẽ gọi điện thoại tới, đã ăn thì sẽ đi qua chở, chưa ăn sẽ bắt đầu nấu đồ ăn. Hứa Khiêm hầu như không ăn cơm ở nhà, toàn bộ dụng cụ trong phòng bếp đều mới tinh, trong góc chất đống không ít hộp, đều là Giang Thành Vọng thay y mua đồ dùng hàng ngày online.
Nghiêm Mạc tốn chút thời gian sắp xếp lại, chờ thịt rã đông xong mới bắt đầu thái rau... Hứa Khiêm về đến nhà đã thấy đèn sáng trong phòng khách, Nghiêm Mạc đang đi qua đi lại trong phòng bếp, bóng lưng mặc quần áo ở nhà sạch sẽ mà thon dài, tạp dề ở bên hông thắt cẩu thả, tay bị thương đeo găng tay, cẩn thận nhấc nồi, một tay kia quơ quơ cái vá lật qua lật về.
Hứa Khiêm cởi áo khoác, nhanh chóng vén tay áo âu phục lên, tiến lên phía trước nói: "Đến lượt tôi làm cho, cậu qua một bên nghỉ ngơi đi."
Nghiêm Mạc quay đầu lại hôn y một cái, "Sắp xong rồi."
Chờ tắt lửa xong, Hứa Khiêm để Nghiêm Mạc chuẩn bị chén đũa, còn mình múc đồ ăn ra, bưng lên bàn.
Nghiêm Mạc vươn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-kien/2178775/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.