Lão phu nhân lại nhìn thấy trên người Hạng Nghi, “Ngươi là Nàng nương Hạng gia đi.”
Hạng Nghi vội vàng gật đầu, cũng hành lễ. Lão thái gia lại hỏi lão phu nhân, “Ôi, ngươi ngược lại biết nàng là ai?”
“Ta làm sao có thể biết nàng là ai, chỉ có thể nhìn ra là một tiểu thư khuê các đoan trang có lễ.” Lão phu nhân cười giải thích.
“Nhưng Ta nhớ rõ, Hạng Trực Uyên không nắm được chủ ý hôn sự của nữ nhi, viết thư đến hỏi thăm anh, Đàm Triều Khoan nghe nói cũng viết thư mời cậu nói những lời tốt đẹp, Lúc này Hạng Trực Uyên mới đáp ứng chuyện hôn nhân này. Sau đó hai nhà đều đưa cho anh một xe rượu.”
Lão thái gia vỗ tay mà cười.
“Ngươi nhớ rõ ràng, là như vậy.”
Lão thái gia nói xong, còn cùng Hạng Nghi nhỏ giọng nói thầm một câu.
“Cha ngươi tặng rượu, so với cha hắn tặng uống tốt hơn nhiều!”
Hạng Nghi mím môi nở nụ cười, “Lão thái gia thích là được rồi.” Đàm Đình lại bật cười lắc đầu, “Vậy ngày khác Ta lại đưa cho ngài một ít đồ uống ngon.”
Lão thái gia lại nói không cần, “Rượu nhà các ngươi uống luôn buồn bực không thoải mái, Huống lão bà tử hôm nay cũng không cho phép ta ăn rượu!”
“Điều đó là đúng sự thật. “Lão phu nhân gật đầu.
Hôn ước của hai người còn có chuyện cũ như vậy, Đàm Đình và Hạng Nghi đều không nghĩ tới.
Lão thái gia nói muốn tìm thư năm đó cho hai người xem, hỏi lão phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-hon/3591421/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.