Chính viện Đàm gia.
Cành cây bị gãy nhanh chóng được làm sạch.
Gió nhẹ hơn rất nhiều, ánh sáng vàng của đèn lồng rơi trên tuyết trong sân, trong phòng yên tĩnh và ấm áp.
Đàm Đình vào phòng, Hạng Nghi lúc này mới đi lên, thay hắn thay xiêm y bên ngoài.
Vực người nàng không cao, lúc cúi đầu, lại càng chỉ đến trước ngực Đàm Đình.
Nàng mặc một chiếc áo khoác màu hạnh nhân và màu mật ong, nửa mới không cũ.
Đàm Đình không khỏi nghĩ đến chiếc trường bào màu xanh rửa tóc trắng trên người Hạng Ngụ.
Đó là sơ suất của anh ta.
Hắn mặc dù cùng nàng không có tình cảm phu thê, cũng không thích Hạng gia làm phái, nhưng chỗ nên làm, vẫn nên làm được.
Hơn nữa hạng gia mấy năm nay tình cảnh cũng không quá tốt, Hạng Ngụ nếu đã đi theo con đường khoa cử đọc sách, nghĩ đến chi phí cũng không tính là thấp. Ông có thể cung cấp cho Hạng Ngụ một khoản tiền để đọc mỗi năm.
Nghĩ đến nàng là vui vẻ nhận lấy.
Hạng Nghi thay hắn cởi ngoại bào, thay đổi một cái cẩm bào màu bạc mặc ở trong nhà. Anh ta hỏi Nàng ấy.
“Hạng Ngụ chính là đang đọc sách khoa cử? Bây giờ anh sống ở đâu?”
Anh hỏi như vậy, thấy Nàng sửng sốt một chút.
“Có phải Hạng Ngụ hôm nay va chạm với đại gia hay không?”
Khẩu khí của nàng mang theo vài phần sốt ruột, Đàm Đình không nghĩ tới phản ứng đầu tiên của nàng lại là như vậy.
Ông nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-hon/3591334/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.