Ngoại truyện 1:
Thuở ấy (I)
Thành Nham là kiểu người có tướng mạo khiến người ta rất khó quên, từ thuở niên thiếu Giang Mộ Bình đã biết về chuyện này.
Có tiếng ve kêu râm ran ngoài cửa sổ, giấu mình trong bóng cây, mùa xuân sắp kết thúc. Hình như có bạn học mới đến lớp, âm thanh nói chuyện của bạn nữ bên cạnh không nhỏ nên rất khó để không truyền vào tai tôi.
"Cậu nghe gì chưa, hình như lớp chúng ta sắp có học sinh mới."
"Thật không đó? Chuyển trường à?"
"Ừ, tụi nó nói người kia đang ở văn phòng của cô Tôn ý, lát nữa sẽ tới."
"Chuyển thẳng vào lớp chúng ta luôn á? Lớp trọng điểm của chúng ta mà có thể tuỳ tiện vào? Lai lịch lớn dữ à nha?"
"Không phải, tôi nghe nói thành tích ở trường cũ của người kia rất tốt, hình như khoa học tự nhiên giỏi lắm? Đặc cách tuyển vào, chắc không có chuyện lai lịch gì đó đâu."
"Ê, lớp trưởng, cậu có biết chuyện này không?"
Bọn họ bất ngờ nhìn về phía tôi.
Tôi lắc đầu.
Ở cửa có người đi vào, Ôn Yến, cán bộ môn văn, nhỏ đỏ bừng cả mặt, hơi thở hổn hển.
Ngay lập tức có người hỏi: "Ôn Yến Ôn Yến ơi, có phải cậu tới văn phòng không? Nhìn thấy bạn học mới chưa?"
Ôn Yến mím môi gật đầu.
"Nam hay nữ?"
"Nam."
"Trông thế nào? Có đẹp trai không?"
Ánh mắt Ôn Yến lay động, mặt càng đỏ tợn, nhỏ cụp mắt gật gật đầu.
Bộp ——
Bạn nữ bên cạnh vỗ nhẹ lên bàn, con ngươi sáng lấp lánh: "Đẹp trai cỡ nào?"
"Lát nữa đến cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-hon-cung-ban-hoc/776720/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.