Giang Mộ Bình không ngờ đến những lời này của Thành Nham, dù rằng việc Thành Nham hỏi vặn lại đã chỉ rất rõ người đó là hắn, thế nhưng hắn vẫn do dự mất một lúc.
Giang Mộ Bình và Thành Nham hồi cấp ba không tính là thân thiết, chỉ là bạn cùng lớp bình thường. Năm đó Giang Mộ Bình là lớp trưởng nên phải tiếp xúc với anh nhiều hơn bất kỳ bạn học nào khác trong lớp, thế mà Thành Nham vẫn không thân thiện hơn với hắn.
Thành tích học tập của Thành Nham năm đó được xem là xuất sắc, nhất là khoa học tự nhiên, bất kể là kỳ thi lớn hay nhỏ, lần nào cũng đều có thể đứng trong top 3 của lớp. Trí nhớ của Giang Mộ Bình không phải là quá tốt, hắn không nhớ rõ tên của rất nhiều bạn học cấp ba, vậy mà lại ấn tượng sâu sắc với Thành Nham, và một trong những lý do chính là thành tích nổi bật của anh.
Khi đó, tuy rằng Thành Nham có hơi lầm lì nhưng đúng thật là học rất giỏi, anh không nói chuyện với người khác, cho nên mang đến cho người cảm giác bướng bỉnh không chịu phục tùng. Bao gồm cả Giang Mộ Bình năm đó cũng không được đối xử khác biệt. Thành Nham lạnh nhạt với những bạn học khác ra sao, thì cũng sẽ lạnh nhạt với hắn y như vậy.
Vì vậy giờ đây Thành Nham bỗng nhiên nói như vậy, Giang Mộ Bình càng có lý do hoài nghi anh đang lấy lòng hắn.
Thế nhưng Giang Mộ Bình biết Thành Nham sẽ không nói dối để lấy lòng mình.
"Anh." Giang Mộ Bình đáp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-hon-cung-ban-hoc/776701/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.