Biên tập: Lẩu
Từ sau khi Giang Mộ Bình nhét điếu thuốc hắn vừa hút vào miệng Thành Nham, Thành Nham đã sa ngã, đã phản nghịch, không chỉ không giảm tần suất mà trái lại càng hút hăng hơn.
Nước bọt của Giang Mộ Bình dường như còn dễ gây nghiện hơn cả thuốc.
Thành Nham không có thói quen hút một loại thuốc lá cố định, nhưng kể từ lần đó anh luôn hút hiệu thuốc lá dành cho nữ kia. Thực ra anh không thích mùi thuốc lá đó lắm, thế nhưng Giang Mộ Bình đã hút qua, giống như hiệu ứng người nổi tiếng, hắn phủ lên nó một lớp viền vàng, mà anh chính là một người hâm mộ nhỏ mù quáng truy tinh.
Lúc Giang Mộ Bình gọi điện cho Thành Nham, đúng lúc Thành Nham đang hút thuốc trong phòng làm việc, anh dừng việc, đưa điện thoại lên tai.
"Alo?"
"A Nham, tối thứ bảy có rảnh không?"
Thành Nham rít một hơi thuốc, nhìn trần nhà nhớ lại lịch làm việc hai ngày này, anh chậm rãi thả ra một làn khói trắng, nói: "Có, sao vậy?"
"Tối thứ bảy tuần sau có một buổi họp mặt gia đình ở nhà bác tôi."
"Họp mặt?"
"Ừm, chỉ là ăn cơm tán gẫu thôi, hằng năm trước khi kết thúc năm bọn họ đều sẽ tổ chức, xem như là truyền thống gia đình chúng tôi."
Trong lúc Giang Mộ Bình đang nói chuyện thì Thành Nham hút thuốc, anh kẹp thuốc lá trong tay, hô hấp rất chậm và nặng, ngữ điệu cũng có hơi kéo dài: "Không khí trong nhà cậu tốt thật."
"A Nham."
Thành Nham cắn thuốc, thanh âm lười biếng: "Hả?"
"Cậu đang hút thuốc?"
Thành Nham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-hon-cung-ban-hoc/776674/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.