Lửa ngùn ngụt bốc cao như một buổi tế điển long trọng nhuộm đỏ tầng không.
Hạng Thuật giơ trường thương, bốn ngàn võ sĩ A Khắc Lặc và Thiết Lặc đồng loạt tấn công. Chu Chân lập tức thao túng Tranh cổ, nhưng đám thi cốt vừa trồi lên mặt hồ liền bị tầng dầu hỏa kia thiêu rừng rực. Các võ sĩ bịt miệng mũi, chiến mã khoác giáp, thay nhau hất văng thi cốt xuống hồ. Dưới ngọn lửa rực cháy ấy, tất cả thi cốt bỗng chốc hóa tro tàn, bị gió thổi bay khắp cõi trần.
Chu Chân không ngờ Hạng Thuật chỉ dùng chiêu này đã đánh bại hắn, tiếng Tranh cổ dừng lại, hắn đứng trên hòn đảo giữa hồ, dõi mắt trông Hạng Thuật từ xa.
“Thuật Luật Không, đã lâu không gặp,” Chu Chân nói, “ngươi quả nhiên đến.”
Xa La Phong lui về nửa bước, khuyên ngăn Hạng Thuật: “Đừng qua đó, an đáp, hắn đang nghĩ cách đối phó ngươi.”
Chu Chân cười gằn, đột nhiên lắc Tranh cổ, nổ ‘đùng’ một tiếng, khuếch tán một làn sóng xung kích!
Tất cả xương cốt dồn dập rút xuống đáy hồ, Chu Chân buông Tranh cổ, thình lình giơ một sừng hươu đen sẫm dài gần một trượng lên cao!
Hồ Ba Lý Khôn bốc lửa kịch liệt sôi trào, hài cốt tan rã dưới đáy nước từ từ gom lại, chỉ chốc sau, một con rắn dài đội lửa lao vụt ra khỏi mặt nước!
Tất cả võ sĩ đồng thời gào thét, Hạng Thuật quát: “Lùi ra sau! Quăng móc!”
Tiếng giết chóc rung chuyển khắp vùng ngoài, Trần Tinh hãy còn ngủ say dưới gốc cây, ánh lửa chiếu lên sườn mặt, cậu vô thức nghiêng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-hai-phu-sinh-luc/776830/quyen-5-chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.