Trần Tinh lướt qua mấy người Hồ trên đường, gào giọng: “Mở cửa!”
Xa La Phong đanh canh giữ ngay lối ra sân sau, cả tiếng: “Ngươi điên rồi! Quái vật bên ngoài sắp xông vào rồi!”
Sân sau hoàng cung đầy rẫy xương cốt, đang liên tục tấn công chính điện.
Thác Bạt Diễm cùng một toán người Hồ đang canh chừng ngay cửa sổ, thấy Trần Tinh chạy tới liền hỏi: “Ngươi muốn làm gì?!”
“Đưa ta ra ngoài!” Trần Tinh nói lớn.
Hạng Thuật đã đi mất tăm, Xa La Phong canh chặt cửa sau và mấy cửa sổ, cả giận: “Không được!”
Thác Bạt Diễm không nghe lệnh Xa La Phong, nghiêng người chắn cho Trần Tinh, xoay trường kích, huých vai phá tung cửa sổ, kế tiếp đặt tay lên eo Trần Tinh, thả người nhảy lên, bước trên bệ cửa.
Thậm chí không cần tốn sức, một bộ xương sói thình lình dò vào quặp lấy Thác Bạt Diễm, tha hắn và Trần Tinh ra ngoài! Võ sĩ Nhu Nhiên đứng sau trốn không kịp, cũng bị chúng lôi tuột đi, hét lên thảm thiết.
Xa La Phong tức khắc biến sắc, quát lên: “Đóng cửa sổ! Đóng ngay cho ta!”
Bốn bề choáng ngợp bởi hài cốt, trên trời không ngừng có xác quạ đen, nhạn và ưng thi nhau trút xuống như thác đổ, gai xương xẹt qua cổ Thác Bạt Diễm vẽ ra một vệt máu. Thác Bạt Diễm vung trường kích, mang Trần Tinh xông thẳng ra ngoài.
“Ngươi muốn tìm cái gì?!” Thác Bạt Diễm không hề hỏi một lời, đã đơn thương độc mã mở đường lao vào đình viện.
Trần Tinh chỉ vào tháp đá: “Tới trước tháp!”
Cậu nhớ Vạn pháp quy tịch vào kiếp trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-hai-phu-sinh-luc/776827/quyen-5-chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.