Mặt trời nhô cao, bên cạnh con đường ngoài núi Long Trung. 
Tư Mã Vĩ vừa được hồi sinh đang cảm thấy tư duy hết sức hỗn loạn, Phùng Thiên Quân đề nghị: “Trói ông ta lại rồi từ từ thẩm vấn hay sao?” 
Tư Mã Vĩ: “???” 
Trần Tinh: “Ông ấy không hề công kích chúng ta, chắc không nguy hiểm đâu? Không trói cũng không sao, có Hạng Thuật ở đây, ông ấy đánh không lại Hạng Thuật.” 
Hạng Thuật lặng lẽ nhìn Trần Tinh. 
Phùng Thiên Quân hỏi: “Này, Tư Mã Vĩ, Xi Vưu đang ở đâu? Khắc Gia Lạp có nhược điểm gì? Đám huynh đệ Bạt vương của ông đang ẩn nấp ở đâu?” 
Hạng Thuật đứng bên cạnh cuối cùng cũng nghe hết nổi, cau mày xen lời: “Hiện giờ cái gì ông ta cũng không biết, cũng không thể biết. Không cách nào trả lời các ngươi được.” 
Trong ấn tượng của Trần Tinh và Phùng Thiên Quân, Tư Mã Vĩ vẫn là Bạt vương, là thuộc hạ của Thi Hợi, lại quên rằng ông ta mới được hồi sinh, chỉ có Hạng Thuật suy đoán theo lẽ thường, một lời thức tỉnh người trong mộng. 
Phải rồi! Lúc này Tư Mã Vĩ mới được hồi sinh, còn chưa tiếp xúc với thuộc hạ của Thi Hợi, làm sao biết được tình hình bên địch? Bản thân Tư Mã Vĩ cũng hết sức bối rối, vốn đã chết rồi, tự dưng sống lại một cách khó hiểu, biến thành bộ dạng hiện giờ, hoang mang nhìn đám Trần Tinh. 
Phùng Thiên Quân: “Vậy giờ làm gì? Đốt ông ta?” 
Trần Tinh: “Sao mà coi được? Người ta chưa làm chuyện gì xấu! Chết rồi cũng không được yên giấc, bị hồi sinh đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-hai-phu-sinh-luc/776815/quyen-4-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.