“Hiện tại ta có lý do đáng để hoài nghi, có lẽ đến ngày cuối cùng mới biết cách dùng Định Hải châu.” Trần Tinh lầm bầm.
“Ngày cuối cùng?” Hạng Thuật vào buồng ngủ vô tình nghe được câu này.
Trần Tinh lập tức sửa miệng: “Ngày khai chiến.”
Mấy tháng qua, bọn Phùng Thiên Quân và Tiêu Sơn vẫn không tìm được tung tích của hủ giao, phạm vi tìm kiếm cũng thu hẹp về Kiến Khang, cứ đà này đầu xuân sang năm sẽ quay lại Kiến Khang. Mà tin truyền từ phương Bắc cũng khiến mọi người sốt ruột, Mộ Dung Xung về Lạc Dương bị giam lỏng, dưới sự dẫn dắt của Phù Kiên, Lạc Dương đã bị giới nghiêm toàn diện, Trường An điều động quân lương, chuẩn bị xuôi Nam gây chiến với nước Tấn.
Vô số quân báo lần lượt được gửi đến Kiến Khang, song Phù Kiên đã chặn hầu hết đường tin, Tạ An chỉ có thể đánh giá động thái của Phù Kiên qua việc hành quân và thuế má, ai cũng biết trận này phải đánh, không thể tránh khỏi. Tuy nhiên người dân ở Giang Nam sẵn sàng ủng hộ triều Tấn chiến đấu lại lác đác chẳng có mấy, triều Tấn đến nay vẫn chưa dám huy động toàn quốc đối đầu với thiết kỵ bách chiến bách thắng của Phù Kiên.
Thậm chí không dám nói với các bách tính rằng vẫn còn một đội quân xác sống khủng khiếp đang chờ xuôi Nam.
“Hoàng đế người Hán muốn tìm ngươi tâm sự,” Hạng Thuật nói, “có lẽ về việc khai chiến.”
“Không có tiến triển,” Trần Tinh uể oải, “không có tiến triển gì.”
“Mai là trừ tịch,” Hạng Thuật nói, “các ngươi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-hai-phu-sinh-luc/776795/quyen-3-chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.