Những loài vật chung quanh đồng loạt rít lên, tụ lại thành dòng lũ chói tai, sau đó lao về phía hai người, oán khí cuốn theo hài cốt động vật ngập trời như sóng thần, bất ngờ ập xuống nhấn chìm Hạng Thuật và Trần Tinh như "Thái sơn áp đỉnh".
"Trần Tinh! Trần Tinh!"
Một giọng nói vang lên, Tiêu Sơn tới đây rồi!
"Tiêu Sơn! Đưa y đi!" Hạng Thuật hét to trong lúc chặn thế công của kẻ địch.
"Không thể đi!" Trần Tinh vội la lên, "Không có Tâm Đăng ngươi sẽ chết!"
Trần Tinh liên tục cưỡng chế thôi thúc Tâm Đăng trong bóng tối, pháp lực chấn động không ngừng, va đụng khắp cơ thể cậu, khiến tâm mạch vốn đã bị thương nay càng thêm đau, thế nhưng Hạng Thuật phải dựa vào sự bảo vệ của luồng sáng này trọng kiếm trong tay mới có thể phát sáng rực rỡ, chống lại những cú va đập của lũ động vật hoạt thi, nếu Trần Tinh thu pháp lực vào lúc này, Hạng Thuật sẽ bị oán khí nuốt chửng ngay tức khắc!
"Ngươi biết cả!" Xa La Phong điên cuồng gầm thét, "Mấy năm qua, ngươi biết hết cả!"
Xa La Phong căm hận vung roi đầu tiên, một thoáng nhìn mơ hồ xuất hiện trong oán khí u ám. Đó là lần trong vương trướng, Hạng Thuật đứng trước mặt Trần Tinh tát hắn một cái.
Hào quang muôn trượng trong tay Hạng Thuật tức khắc chống lại một roi của Xa La Phong, tái hiện khung cảnh vào một ngày thu ở Sắc Lặc xuyên — họ ngồi bên bờ suối cùng Chu Chân, ba người kề vai ngồi câu cá.
"Phải," Hạng Thuật đáp, "ta cũng biết, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-hai-phu-sinh-luc/776767/quyen-2-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.