🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Tôi chắc chắn…trưa này Tú Linh đã mặc đồ giống y như vậy.”

Lão Đàm chắc chắn thừa nhận lại. Chẳng lẽ người ông quản mà ông lại không nhớ sao? Hơn nữa ông chủ đã từng cân nhắc để ông chú ý đến Đình Húc Niên, ông tất nhiên cũng để ý đến người chăm cho cậu chủ nhỏ kia mà?

“Vậy Húc Niên đâu…hức…Huân, con chúng ta đâu?”

Thục Yên lại lần nữa bật khóc gọi tên con trai mình. Cô ôm lấy Đình Thư Huân mà gọi tên con trai, không khí bây giờ càng thêm não nề.

Ôm lấy cô thật chặt, đôi mắt hắn đỏ ngầu lên, hai hàm răng cắn chặt vào nhau với tình cảnh hiện tại. Người trông coi Đình Húc Niên đã bị giết chết thê thảm như vậy, con trai của hắn lại vào tay của ai mà không kẻ nào có thể tìm lại được?

Chẳng biết bây giờ Đình Húc Niên đã như thế nào rồi, nó có sợ hãi mà gọi cha, kêu mẹ không nữa. Càng nghĩ, hắn càng muốn trách bản thân mình đã không chịu ở cạnh chăm con. Đã không ở lại bên vợ mình giờ đây mọi thứ dần dần tệ như thế này.

Đáng chết mà!

“Mau gọi cảnh sát đến đây, ngay lặp tức.”

“Vâng…”

Bọn người đã nháo nhào cả lên, người người nhanh chóng gọi điện cho cảnh sát, người thì nhanh sơ tán một số người không có phận sự vào đây.

Việc có người bị giết trên phần đảo thuộc Đình gia, lần đầu tiên mới xuất hiện trường hợp này. Kể cả người làm ở đây cũng đã hoang mang tột độ, thức cả đêm trong lo sợ.

Lúc này, điện thoại của Đình Thư

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-gia-gia-xin-ra-mat-chao-em/1195660/chuong-103.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đình Gia Gia Xin Ra Mắt Chào Em!
Chương 103: Cuộc Gọi Hăm Doạ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.