“Cho tôi hỏi, Đình gia có tang sao?”
“Chuyện này…”
Quản gia Đình e ngại khi Thục Yên có ý hỏi như thế, thú thật chuyện của Đình gia ông không thể nói ra bên ngoài biết được. Nếu ông Đình biết ông tơn hớt kể chuyện cho người ngoài, có mười cái mạng cũng không cứu nổi ông đâu.
Nhìn quản gia không muốn nói như thế, Thục Yên biết chắc chắn là có chuyện chẳng lành. Nhưng lòng cô lại mất đi sự bất an, cô mong chờ hơn nữa là đằng khác.
Thiệu Khiêm cũng không muốn gặng lời hỏi ông thêm lần nào nữa, cậu nhắc nhở cô cùng Yến Quân.
“Dì nhỏ với Quân ở đây chờ cháu, cháu sẽ vào trong xem.”
Chưa đợi Thục Yên đáp lại, Đình Thiệu Khiêm đã chạy như bay vào trong rồi.
Yến Quân cùng Thục Yên đành chịu ở ngoài. Trời chiều xế tà, cả hai cùng vào xe ngồi chờ, đứng ở ngoài sẽ rất khó coi.
Chẳng hiểu vì sao khi đưa mắt nhìn sang chiếc xe ở cuối hàng rào nhà Đình gia, cô lại thấy được con người rất quen thuộc, dường như là…tài xế Thập Lưu?
Nhắc Thập Lưu cô mới nhớ, từ lúc xảy ra tai nạn đến hiện tại, cô vì chuyện công ty và Đình Thư Huân mà mất ăn mất ngủ, chỉ tập trung vào những thứ trên mà quên mất Thập Lưu cũng bị thương ở bệnh viện.
Dù vậy, cô vẫn không mấy tin vào tài xế này, cô biết hắn ta không mấy tốt đẹp vì hắn luôn nhìn vào kính chiếu hậu mà dòm chừng phía sau. Cô đã muốn kể cho Đình Thư Huân rõ nhưng hắn chỉ lắc đầu bảo cô im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-gia-gia-xin-ra-mat-chao-em/1195630/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.