Hắn ta luôn luôn phải nhịn, phải cố gắng vì Tần Tiêu, vì người hắn ta yêu.
Lưu Phi thẫn thờ, hắn ta chống gối đứng dậy. Bây giờ cần phải nhanh đi tìm tung tích của Đình Thư Huân về cho Ngài.
Ngài đã hứa rồi, nếu hắn ta làm xong việc này và trừ khử Đình Thư Huân, Ngài sẽ trả lại tự do cho hắn và Tần Tiêu. Đến lúc đó hắn ta sẽ chính thức được giải thoát.
Cầm vòng tay trên tay mình, Lưu Phi cẩn thận cất trong túi nhỏ. Nhìn giờ đồng hồ trên tay đã quá giờ đến Đình gia, hắn ta vội vàng bước ra khỏi phòng.
***
Thục Yên tỉnh dậy là đã trưa ngày hôm sau, cô vươn vai mệt mỏi. Cả đêm qua làm việc khiến hai vai của cô tê rần hết cả lên. Bàn tay cầm bút kí cũng muốn cứng lại rồi. Xoay xoay cánh tay vài lần, cô đứng dậy cựa mình một chút cho thoải mái.
Nhìn ly sữa trên bàn, Thục Yên đoán chừng lão Đàm đã đem đến cho cô uống. Bất giác Thục Yên lại nhớ đến hắn nữa rồi…
Mỗi sáng Đình Thư Huân đều rời giường rất sớm, hắn chuẩn bị nước tắm để Thục Yên ngâm mình, vì biết cô tắm rất lâu, lại rất thích cảm giác âm ấm trong làn nước. Hắn còn chuẩn bị cả ly sữa ấm cho cô nữa, hắn biết cô hay bỏ bữa sáng, sợ cô sẽ đau dạ dày sớm…
Bây giờ nghĩ lại, sống mũi cô bỗng dưng cay xè, cô đã nhớ hắn hai ngày rồi. Nỗi nhớ da diết, ngay cả trong mơ cô cũng chỉ nhớ đến hình bóng này mà luôn miệng gọi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-gia-gia-xin-ra-mat-chao-em/1195607/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.