Dung Miên mờ mịt trong chốc lát, sau đó bắt đầu cảm thấy cao hứng. 
Bởi vì đây là lần đầu tiên Dung Miên nghe Chung Dập nói với cậu rằng anh ấy thích cậu. Đối với Dung Miên chỉ một câu này thôi cũng đã đủ rồi. 
Đến nỗi một đống lời nói phía sau của Chung Dập, Dung Miên cảm giác bản thân giống như đã hiểu tất cả, chốc sau lại cảm giác không hiểu gì hết. 
Tuy cậu cũng không hiểu vì sao Chung Dập lại trông nghiêm túc như vậy, nhưng Dung Miên cảm thấy rằng cậu cũng có thể mơ hồ hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Chung Dập. 
Những con mèo có khả năng biến hình cùng tâm trí được khai mở như cậu đều có mức độ tự chủ nhất định. Vì vậy những chú mèo đực nhỏ trong quán cà phê mèo vẫn ở trong trạng thái hoàn toàn bình thường. 
Nhưng bản tính trời sinh của những con vật nhỏ như được khắc vào trong xương cốt. Cho nên dù cho sau khi biến thành người chạy nhảy đây đó, thì mỗi khi xuân về, Quách Ngũ Quỳ sẽ thường cầm chổi đứng trước cửa quán cà phê mèo, háo hức nhìn chằm chằm vào con mèo hoang màu cam nho nhỏ mà cậu ta coi trọng lâu thật lâu. 
Dung Miên có một ít mơ hồ đối với khái niệm phối ngẫu. 
Từ góc độ của cậu, cậu chỉ biết rằng sau khi có bạn đời là có thể cùng nhau liếm lông, sau đó có thể cùng nhau kiếm ăn, còn có thể ngủ cùng nhau vào mùa đông. 
Chẳng qua khi Dung Miên còn là mèo hoang, mỗi ngày cậu chỉ biết đi kiếm ăn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-duong-qua-tot/1347750/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.